
![]() | Name | Người Biến Thành Con La |
| Type (Ingame) | Đạo Cụ Nhiệm Vụ | |
| Family | Non-Codex Series, Non-Codex Lore Item | |
| Rarity | ||
| Description | Truyện cổ tích do Hiệp Hội Nhà Mạo Hiểm thu thập được, ghi lại câu chuyện cổ tích đến từ sa mạc. |
| Table of Content |
| Item Story |
| Obtained From |
| Gallery |
Item Story
| Ngày xưa, trong Thành Sumeru có một kẻ ngốc mà ai cũng biết. Anh ta tên là Ortba, con của một thương nhân và một vũ công. Anh ta không biết đếm, cũng không học được khóa học của Giáo Viện. Ngoài những khóa học đó, thì anh ta cũng không hiểu được thủ đoạn giao dịch của các thương nhân, luôn bị lừa bởi những câu chuyện hoang đường. Đến cả những kẻ lừa đảo giả vờ tàn tật bên đường, cũng có thể dùng đi dùng lại những lời ngu xuẩn để lừa được không ít Mora và nước mắt thương hại, ngay cả những con dân sa mạc thô lỗ cũng thông minh hơn anh ta. Không ai biết tại sao Ortba lại ngu ngốc đến vậy, mọi người đều cười nhạo rằng: "Hah! Đây là một tên ngốc, vừa không kiếm được tiền, cũng không thể giành được danh dự." Nhưng cha mẹ của Ortba và những người bạn nhìn thấu tâm hồn của anh ta không quan tâm lời người khác nói, họ luôn bảo: "Ortba là người vô cùng lương thiện, đây là trí tuệ vô hạn." Thời gian lướt nhanh như hạt cát bị cuốn bay. Dưới sự giúp đỡ của bạn bè, Ortba đã có được công việc người dắt la. Công việc này tiền lương không nhiều, mà còn rất vất vả, người khác không làm được bao lâu thì phải vội rời đi, nhưng Ortba lại rất vui vẻ, vì con la có vết sẹo trên tai này chân thành hơn những người ở Bazaar. Khi đói sẽ kêu gào và dùng đầu cụng lưng Ortba, khi ăn no thì sẽ nhắm mắt, tựa đầu vào lòng anh và khẽ phì phò, chưa bao giờ nói dối hay oán trách. Nhưng có một hôm, một kẻ lừa đảo đã nhắm vào đôi bạn này. Hắn ta là một tên vô liêm sỉ, là một tên xấu xa từ bỏ cả tên của mình. Hắn kiếm tiền bằng cách dối trá và lừa lọc, rồi dùng số tiền đó mang đến khổ đau và phẫn nộ cho người khác, đến cả rắn rết bọ cạp cũng chẳng muốn đến gần hắn. Vào một ngày nọ, Ortba kéo theo chú la giúp người khác chở hàng trong sa mạc, tên lừa đảo đó đã nhắm chuẩn thời cơ, lặng lẽ đi theo họ một đoạn để chờ đến khi Ortba chở hàng xong. Trước khi Ortba chuẩn bị quay về thành, anh ấy quyết định nghỉ ngơi ở một ốc đảo trước. Tên lừa đảo đã nhắm chuẩn khoảng thời gian khi Ortba rời đi hái trái cây, lén lút đến gỡ dây buộc la, rồi để đồng bọn đem nó đi bán, sau đó lại tròng dây vào cổ mình, rồi ngồi ở đó, chờ Ortba trở lại. "Ồ! Anh là ai?" Ortba ôm một đống trái cây, khi nhìn thấy kẻ lừa đảo thì kinh hãi thốt lên. Anh biết người đàn ông trước mặt chắc chắn không phải người bạn la của mình. "Tôi là một kẻ lừa đảo!" Kẻ lừa đảo giả vờ khóc lóc, thút thít nói: "Tôi vốn là một kẻ lừa đảo, bỉ ổi xấu xa, không có đạo đức." "Vì kiếm tiền, mà tôi đã nói dối và hại vô số người, thậm chí còn lừa gạt cả mẹ mình." "Vì để trừng phạt tôi, mẹ của tôi đã đến sa mạc và dùng nước mắt của mình để cầu nguyện với Al-Ahmar, cầu xin ngài ấy dạy cho tôi đạo lý làm người." "Vì vậy, Al-Ahmar đã biến tôi thành một con la, bắt tôi phải ngậm miệng lại, dùng hành động để chuộc tội. Chỉ khi tôi biết cách làm người thì mới có thể trở lại làm một con người." Ortba ngồi trên mặt đất, lắng nghe xong lời nói dối của tên lừa đảo, khi tên lừa đảo cố tình nặn ra những giọt nước mắt giả tạo, thì Ortba lại rơi những giọt nước mắt cảm động. "Ái chà! Vậy bây giờ chắc chắn anh đã trở lại làm người tốt rồi đó!" Ortba vui sướng nhảy lên, siết chặt lấy tay tên lừa đảo, nhét hết toàn bộ trái cây vào tay hắn. "Anh là bạn của tôi, anh từng dựa vào người tôi để uống nước, và ngủ cùng tôi, tôi yêu thương anh, cũng mừng cho anh vì giờ đây đã hướng thiện." "Hãy mau về tìm mẹ của mình đi, bà ấy chắc chắn cũng rất yêu thương và rơi nước mắt vì anh đấy. Hãy mau về đi, mang theo số trái cây này nữa, bà ấy nhất định sẽ rất vui!" Kẻ lừa đảo ôm lấy số trái cây, cuống họng từng phát ra vô số lời nói dối, cũng từng chửi bới vô số lời xấu xa, dường như bị cát chặn lại, hắn ta gật đầu và thầm an ủi bản thân rằng: "Tên ngốc này, đúng là ngốc nghếch, bị ta lừa đến quay cuồng." Kẻ lừa đảo rời đi, Ortba cũng nhặt sợi dây lên rồi vui vẻ chạy về thành để kể cho bạn bè nghe câu chuyện về con la. Một người bạn lính đánh thuê nghe xong liền giận đỏ mặt, ngọn lửa chính nghĩa bùng lên trong lồng ngực. Người đàn ông tráng kiện này cầm lấy thanh đao, nhảy bật khỏi ghế, hét lớn: "Cái tên bẩn thỉu đó đã lừa anh đấy, chỉ vì tiền mà giẫm đạp lên lòng tốt của anh!" "Hãy cho tôi biết hắn tên gì? Tôi sẽ xé lưỡi của cái kẻ dối trá này, để hắn cả đời này không thể chà đạp lòng tốt nữa!" Nhưng Ortba vẫn cười ha ha, kéo tay đang cầm đao của bạn mình đến chỗ ly rượu, rồi rót đầy rượu mật cho người này. "Cảm ơn anh đã tức giận vì tôi, nhưng theo tôi thì đây lại là chuyện tốt..." "Nếu anh ta nói thật, vậy thì thế gian này đã ít đi một kẻ ác đang chuộc tội trong đau khổ, có thêm một người tốt biết ăn năn hối lỗi." "Nếu như anh ta nói dối, vậy thì trên thế giới này sẽ ít đi một con rắn độc dám lừa gạt cả mẹ ruột mình, và cũng sẽ ít đi một người mẹ đau khổ rơi lệ, buộc phải tự nguyền rủa con mình." Một người bạn khác từng đọc rất nhiều sách, cũng là một người có tiếng trong Giáo Viện, lắc đầu bất lực nói: "Ortba, tôi kính nể sự lương thiện của anh, đây là đức tính mà con người thường thiếu thốn nhất, nhưng cũng là trí tuệ bị xem nhẹ nhất." "Nhưng kẻ ác thì phải bị trừng phạt, nếu không thì sự lương thiện sẽ mãi bị giẫm đạp..." "Tuy tôi muốn để kẻ lừa đảo này bị phán quyết trước, nhưng mà... A, cho hắn biết tay đi, dám xúc phạm bạn của tôi, đáng phải no đòn!" Ortba cảm nhận được sự bất lực của bạn bè mình, anh tạm dừng lại, cầm chai rượu lên rót đầy ly rượu trước mặt những người bạn này, nhưng nhóm bạn yêu thương anh vẫn im lặng, lông mày của họ cau chặt lại như cơn cuồng phong cuốn bay cát bụi, chỉ trong thoáng chốc đã tạo nên vô số gò núi. Đột nhiên, cửa quán rượu bị một người bạn khác đẩy mở, anh ấy la lối: "Tôi đã nhìn thấy con la có vết sẹo trên tai, nó đang ở Bazaar!" Lính đánh thuê uống cạn rượu mật, rồi gầm lên: "Được, được lắm! Đây là dấu vết của kẻ giả dối đó, chỉ cần lần theo chắc chắn sẽ tìm được hắn!" Bạn bè kéo theo Ortba chạy đến Bazaar, con la đó thật sự đứng giữa Bazaar, Ortba kinh ngạc chạy tới, như thể muốn nói chuyện với con la. Người bạn lính đánh thuê đã bắt đầu hỏi thăm xung quanh, rốt cuộc là ai đang bán con la này, người bán đã đi đâu, người bạn học giả biết tính tình của Ortba bèn đẩy kính lên, lặng lẽ kéo tay áo Ortba, tránh để anh ta làm ra việc kỳ lạ như nói chuyện với con la. Thế nhưng Ortba dịu dàng vỗ nhẹ lên tay người bạn, rồi tiếp tục cúi xuống nói nhỏ vào tai con la rằng: "Sao trở lại như vậy rồi, chẳng lẽ lại nói dối mẹ mình, để người yêu thương mình phải đau lòng à?" "Haiz, tôi sẽ mua anh lại, nếu rơi vào tay người khác, chỉ e là anh sẽ phải chịu khổ đấy." "Tuyệt đối không được nói chuyện, không thì tôi sẽ không mua nổi anh đấy." Ngay lúc Ortba đang đếm Mora trong túi, một người đàn ông với làn da ngăm và đôi mắt màu vàng đã đỡ lấy vai anh. Người đàn ông ấy nheo mắt lại và nói với giọng nhẹ nhàng: "Tôi là chủ nhân của con la, cho hỏi anh muốn mua nó sao?" "Đúng vậy, tôi muốn mua lại, đây là bạn của tôi, anh ấy..." Ortba hạ mắt xuống, không muốn nói ra những gì mà người đó đã gặp phải... Anh ấy chắc chắn không muốn để người khác biết lỗi lầm của mình. "Hiện tôi tạm không thể bán nó cho anh. Hơn nữa..." Người đàn ông kia kéo một sợi dây thừng khác từ sau lưng ra, đặt vào tay Ortba. "Đây mới là người bạn trung thành của anh, Ortba thân mến, anh hãy đưa nó về nhà nào." Ortba chậm chạp nhìn con la có vết sẹo trên tai, con la cũng nhận ra người bạn của mình, nó dùng đầu cụng nhẹ vào lưng Ortba, Ortba vuốt ve lông của nó, nhưng rồi... "Con la này, giống hệt bạn tôi." Ortba ngạc nhiên thốt ra, nhưng một người sao lại có thể biến thành hai con la chứ? Chắc đã phạm phải tội lớn lắm rồi. "Đúng vậy. Đây cũng là bạn của anh." Người đàn ông da ngăm cười nói: "Nhưng hắn phạm tội, nên tôi đã trừng phạt hắn, biến hắn thành một con la ngu ngốc, không thể nói chuyện được nữa." Ortba chớp chớp mắt, lập tức biết người cầm dây rốt cuộc là ai. Nhưng trong lòng anh chỉ có người từng được anh cứu, nay lại lạc lối. "Anh ấy đã phạm sai lầm gì? Chẳng lẽ lại nói dối mẹ mình sao?" Ortba buồn bã hỏi. "Không, tội ác mà người đó phạm phải còn nặng hơn gấp trăm lần, gấp ngàn lần." Người đàn ông trả lời: "Hắn đã phụ tấm lòng tốt duy nhất, khó khăn lắm mới có được, cho nên cả đời này hắn sẽ không bao giờ được lòng tốt cứu rỗi nữa." Ortba đang định hỏi thêm, nhưng lại bị trận gió cát đột ngột kéo đến che mất tầm mắt. Người đàn ông kia biến mất trước mắt anh, và những người bạn không rõ lí do lạc đường cũng đã đến bên cạnh, vội hỏi xem tên lừa đảo đó bây giờ đang ở đâu. "Anh ta lại phạm lỗi và bị biến thành con la một lần nữa." Ortba nói một cách buồn bã: "Hy vọng lần này, anh ta còn có cơ hội làm lại từ đầu." Ortba dắt theo con la rồi cùng bạn bè trở về, trên đường đi anh vẫn suy nghĩ: "Haiz, tôi phải tiết kiệm chút tiền rồi. Lần sau gặp lại không biết phải tiêu bao nhiêu Mora mới có thể mua lại anh ta." |
Obtained From
Quest
| Icon | Name | Description | Rewards |
| Người Đã Từng Nói Dối | Hình như Nefer đã giao ủy thác gì đó cho Hiệp Hội Nhà Mạo Hiểm... | ||
| items per Page |
|






once i get her c3, i will build her as a burst dps(sub dps)