Đạo Tặc Reed Miller Huyền Thoại III

Đạo Tặc Reed Miller Huyền Thoại III
Đạo Tặc Reed Miller Huyền Thoại IIINameĐạo Tặc Reed Miller Huyền Thoại III
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, loc_fam_book_family_1067
RarityRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionSản phẩm giải trí thịnh hành ở Nod-Krai, không phải xuất bản từ cùng một bộ sách, mà là do các tác giả khác nhau viết thành. Trong đó là rất nhiều phần tiểu thuyết rẻ tiền viết về Reed Miller, mức độ chân thực tương đương với chất lượng giấy in.

Table of Content
Item Story
Obtained From
Gallery

Item Story

Chúng ta biết rất ít về Zima, anh ấy đến từ Snezhnaya, một đất nước bị băng giá và tuyết phủ dày đặc quanh năm. Tên của anh ấy không được ghi lại trong bất kỳ cuốn nhật ký hàng hải hay bài thơ anh hùng nào, mà giống như một bông tuyết rơi, thoáng chốc bám vào bề mặt một huyền thoại rồi tan biến, không để lại dấu vết.

Quê anh nằm ở một thị trấn nhỏ phía đông nam Snezhnograd, nép mình dưới bóng một ngọn núi tuyết. Cư dân nơi đây kiếm sống bằng nghề lấy băng. Những truyền thuyết và câu chuyện về những ngọn núi, giống như không khí cổ xưa bị mắc kẹt dưới lớp băng, được người dân truyền miệng vào mỗi đêm tuyết rơi. Truyền thuyết kể về những tinh linh băng giảo hoạt chuyên đánh cắp giày của những du khách lạc đường, và cả Snegurochka nhợt nhạt, u sầu. Nghe nói, một số Snegurochka sẽ tìm kiếm tình yêu của con người trong gió lạnh. Một khi bị phản bội, sẽ lấy đi hết hơi ấm của người yêu, để lại một bức tượng phủ đầy băng giá nhưng trông sống động như thật. Một người bạn của Zima vì yêu đương với Snegurochka mà chết cóng ở sườn núi. Khi được tìm thấy, trên mặt anh ấy còn lưu lại một nụ cười điên dại. Zima đã nhìn thấy nụ cười đó, cảm thấy đây là một cái chết quá lãng xẹt. Anh ấy khao khát mạo hiểm, khao khát một vận mệnh chưa từng có và chỉ thuộc về riêng mình. Anh ấy ghét sự trùng lặp, ngay cả khi lặp lại một cái chết kỳ lạ. Vậy nên, anh ấy rời khỏi vùng đất màu tuyết vĩnh hằng đó, đi về phía nam, đến quần đảo có đại dương xanh biếc. Ở đó, anh ấy đã nghe được câu chuyện về một đạo tặc huyền thoại.

Cái tên Reed Miller từ lâu đã nổi tiếng khắp Nod-Krai. Nghe nói anh từng bị tổng đốc bắt giữ, đưa đến Snezhnograd xử tử công khai. Nhưng khi mọi người tưởng rằng câu chuyện của anh ấy đã kết thúc với cái xác run rẩy, thì kho báu của tổng đốc lại bị cướp sạch, trên tường còn để lại một câu nói chế giễu bằng bột vàng. Chẳng ai biết anh ấy đã thoát khỏi tử thần như thế nào, nhưng phép màu của sự hồi sinh đã khiến anh trở thành chủ đề bàn tán không dứt trong quán rượu và thần tượng của tất cả những người trẻ tuổi ở bến cảng. Khi vị đạo tặc này quay lại nghề cũ, mua một con thuyền ba cánh buồm, khi chiêu mộ thủy thủ đang khao khát sự giàu có và kích thích ở cảng, Zima không hề do dự mà báo danh.

Thế nhưng cuộc sống trên thuyền lại không hề hoành tráng như trong truyền thuyết. Reed Miller tuy nổi tiếng cướp của người giàu chia cho người nghèo, nhưng hành sự lại thận trọng như một thương nhân gia vị. Bản đồ hàng hải trong tay anh ấy không chỉ đánh dấu đá ngầm và dòng chảy, mà còn dùng mực đỏ đánh dấu những vùng biển có thể có quái vật biển xuất hiện như trong truyền thuyết. Anh ấy sẽ mất nhiều ngày đi đường vòng, chỉ để tránh vùng vực sâu có quái vật biển chiếm đóng, hoặc vùng biển đầy sương mù nghe nói có rắn biển xuất hiện. Những ngày trên thuyền, được lau dọn sàn nhà, sửa chữa cánh buồm và chịu đựng nỗi đau sưng nướu vì bệnh thiếu chất. Zima có cảm giác nhàm chán quen thuộc, chẳng khác gì cảm giác nhàm chán ở quê hương. Anh ấy từng cầu nguyện trước mặt biển đêm đen kịt, hy vọng có thể gặp được một cơn bão thật sự, hoặc một quái vật biển trong truyền thuyết, anh ấy muốn tận mắt chứng kiến đạo tặc như một anh hùng trong truyền thuyết, dùng lao đâm vào mắt quái vật. Anh ấy khao khát phiêu lưu, khao khát một thứ gì đó khiến linh hồn mình rung động.

Lời cầu nguyện của anh ấy đã ứng nghiệm một cách kỳ lạ. Con thuyền đi đến vùng biển xanh tĩnh lặng, tiếng hát vang lên. Đó không phải là tiếng hát của con người, nó không có giai điệu, nhưng lại có thể chiếm lấy linh hồn của những thủy thủ say xỉn. Cánh buồm không có gió tự rủ xuống, con thuyền dừng lại không tiến lên nữa. Một gương mặt xinh đẹp mà nhợt nhạt hiện lên từ dưới biển, yêu nữ ấy cất tiếng yêu cầu họ hiến tế để được đi qua, nếu không cả con thuyền sẽ chìm xuống đáy biển sâu.

Reed Miller từ chối. Anh ấy lệnh cho tất cả mọi người trên thuyền nhét sáp ong vào tai, muốn dùng cách này để ngăn cản tiếng hát quyến rũ của yêu nữ, nhưng không thành công. Nguyên lý thế tục dường như mất đi hiệu lực khi đối mặt với truyền thuyết. Những thủy thủ bị tiếng hát chí mạng điều khiển rơi vào khủng hoảng, vứt hết những chiếc rương Mora lấy từ phủ tổng đốc xuống biển, ảo tưởng rằng sẽ đây sẽ là cái giá để đi qua. Chiếc đĩa vàng lấp lánh trong màu nước biển xanh thẳm, rồi dần dần chìm xuống. Yêu nữ chẳng hề để tâm đến biểu tượng của sự giàu có này, ánh mắt tham lam chỉ nhìn chằm chằm vào nhóm thủy thủ.

Đạo tặc mà đến cả dây thừng cũng không thể trói được cổ lúc này cũng chỉ có thể khuất phục. Lưỡi đao của Reed Miller lạnh lùng chĩa về phía Zima, anh ta không phản kháng. Đây chính là thời khắc duy nhất mà anh ấy không tiếc khi rời xa quê hương để tìm kiếm. Khi nước biển lạnh lẽo nhấn chìm đầu anh, trước mắt anh hiện ra khuôn mặt của người bạn đã biến thành bức tượng băng. Khuôn mặt đó mang theo nụ cười điên dại đã đông cứng trong ký ức của anh, nụ cười bị đông cứng vì nụ hôn của Snegurochka. Anh ấy sợ hãi sự lặp lại, cả đời chạy trốn khỏi một kết cục đã biết. Nhưng vào giây phút cuối cùng, tất cả sự chạy trốn đều chỉ là chạy về phía một tấm gương khác. Cuộc phiêu lưu của anh không tạo ra câu chuyện mới, chỉ để lại dấu chân cho một câu chuyện cũ mà không ai để ý đến.

Obtained From

Shop

Name
n/a
items per Page
PrevNext

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton