Ghi Chú Ố Vàng

Ghi Chú Ố Vàng
Ghi Chú Ố VàngNameGhi Chú Ố Vàng
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyNon-Codex Series, Non-Codex Lore Item
RarityRaritystr
Description(test)流彩的踪迹阅读物

Item Story

(Cuốn sổ tay với những trang giấy đã ố vàng, nét chữ trên đó hơi nguệch ngoạc.)
...
Đây là một cuốn nhật ký, một cuốn sổ dùng để sắp xếp lại suy nghĩ.
Nhưng tại sao ta lại viết những ghi chép này nhỉ? Ta cũng chẳng nhớ rõ nữa rồi, haha. Hoặc cũng có thể là vì không nhớ rõ nên mới phải viết lại...
Trước khi bắt đầu, ta phải viết vài điều cần lưu ý đã, tránh sau này quên mất:
"Này, 'người vẽ bản đồ', 'nhóc xảo quyệt', cuốn sổ tay của lão già này, hai tên nhóc nghịch ngợm các ngươi không được xem nhé! Nếu để ta phát hiện, thì cứ cẩn thận cái mông của hai đứa đấy!"
...
Được rồi, tiếp theo đến phần chính rồi đây.
Nói thật thì hơi kỳ quái. Bên cạnh ta lúc nào cũng có một sinh linh kỳ lạ vây quanh, trông nó như thể rất thân quen với ta.
Nhưng dường như ta không thể nhớ ra đã gặp nó ở đâu, trong đầu cũng không có ký ức liên quan đến nó.
Nếu nó nói chuyện được thì tốt biết mấy... Không chừng sẽ hỏi được điều gì đó.
Cũng may... Haha, ông cụ này diễn kịch cũng rất tốt, có lẽ nó sẽ không phát hiện ra là ta không nhận ra nó... Nếu không, khiến một sinh linh nhỏ bé đáng yêu như vậy đau lòng thì quả là tội lớn. Mà cũng có thể nó thực sự chẳng để tâm...
Nói đến thứ bé bỏng này, hai tên phá phách kia hình như gọi nó là "Asha"... Theo quan sát của ta, nó giống như động vật nhỏ, có những cảm xúc rất đơn giản nhưng lại rất thẳng thắn.
Cảm xúc của nó sẽ hình thành màu sắc tương ứng trong cơ thể. Khi tức giận và nóng ruột sẽ là màu đỏ, khi buồn bã thì đa phần là xanh lam, còn khi vui vẻ sẽ là màu vàng.
Như vậy, màu sắc của Asha chính là cách biểu đạt cảm xúc trực tiếp của chúng.
Tất nhiên, loại màu sắc mà sinh vật nhỏ này tạo ra có vẻ chưa đầy đủ. Chẳng hạn như màu tím, nó không thể phun ra được. Thật đáng tiếc, màu tím của Asha nhất định sẽ rất khác với màu tím bình thường...
Thật là muốn xem thử quá.
...
Giữa các Asha cũng không giống nhau...
Asha bên cạnh ta hình như... đặc biệt hơn. Ta và nó dường như được kết nối bằng một sợi dây vô hình...
Ta biết, và ta có thể hiểu được tâm trạng của nó, hay một vài suy nghĩ đơn giản. Ta hiểu được hành động của nó, thậm chí... dường như có thể thấy được biểu cảm của nó nữa.
Asha cũng có biểu cảm sao?
Đôi khi ta cảm thấy... nó cũng cảm nhận được cảm xúc của ta. Nó sẽ hiểu ý ta theo một cách thức khác và chạm vào ta...
Khi ta quên đi quá nhiều thứ, khi ta... thậm chí nói chuyện còn khó... nó sẽ dùng một cách khác để giao tiếp.
Dù bây giờ ký ức đã bị tổn hại, nhưng trong đầu ta vẫn nhớ: "Màu sắc là nghệ thuật của va chạm và tương phản, là cách thể hiện cảm xúc mãnh liệt, là sự kéo dài và truyền tải của ký ức".
Câu này là ai nói nhỉ... Tóm lại, có lẽ vì mối quan hệ giữa ta và Asha rất thân thiết, nên nó mới hiểu được cảm xúc của ta như vậy. Nên nó mới có thể... tạo ra những... màu sắc đó?
Vậy tại sao nó lại không thể tạo ra màu tím? Vì cảm xúc của màu tím quá phức tạp? À... Màu tím, là mâu thuẫn và ràng buộc, là giấc mơ đẹp, là sự thất vọng từ ngàn dặm rơi xuống, là chân trời khi màn đêm buông xuống và những vì sao còn chưa thức.
Hoặc có thể là màu sắc duy nhất mà một lão già sắp quên hết mọi thứ có thể nhớ được...
...
Nhưng sao trong đầu ta lại có cảm giác như ta và Asha có một liên kết linh hồn nhỉ...
À, đúng rồi! Ta nhớ họ từng nói, hồi trẻ ta đã từng là một tư tế rất nổi tiếng, phải vậy không...
Giờ đây, những ký ức khi xưa từng là tư tế như đang xuyên qua từng tầng sương mù... Thậm chí còn hoài nghi chính bản thân.
"Đây là phép thử với bí thuật trong quá khứ, cũng là để thử xem sinh mệnh Phlogiston có thể truyền tải ký ức hay không..."
Trong trí nhớ, giọng nói của ta như vậy, nói những lời này... với ta...
Nhưng là ý gì chứ...


(Bên dưới là mấy hàng chữ nhỏ...)
"Nhóc xảo quyệt", mặc dù ta đã quên rất nhiều chuyện, nhưng ta vẫn biết, con chưa bao giờ nghe lời ta cả. Vì vậy, con nhất định đã lén đọc cuốn sổ này.
Ta còn có quá nhiều việc không thể làm rõ, cũng không còn thời gian để suy nghĩ nữa... Có lẽ nên là con và "người vẽ bản đồ" tìm ra đáp án...
"Người vẽ bản đồ" hơi vụng về, nhưng tâm tư thuần khiết, sẽ có một ngày tên nhóc ấy tìm được "màu sắc" của riêng mình... Cho nên ta không lo lắng cho thằng bé, cũng muốn giao Asha cho thằng bé chăm sóc.
Nhưng còn con, "nhóc xảo quyệt". Con rất thông minh, thậm chí còn hơi thông minh quá. Con có quá nhiều câu hỏi cần làm rõ, quá nhiều mâu thuẫn cần tháo gỡ, và một con đường quá dài cần phải đi.
Mà ta bây giờ, chắc chắn không thể giải đáp được những nghi ngờ đó rồi.
Ta chỉ có thể lặp lại câu nói mà ta còn nhớ được cho con: "Màu sắc là nghệ thuật của va chạm và tương phản, là cách thể hiện cảm xúc mãnh liệt, là sự kéo dài và truyền tải của ký ức".
Màu sắc của mỗi người đều được hình thành từ con đường bản thân đi qua. Hy vọng con sẽ ít phải đi đường vòng, sớm tìm ra "màu sắc" thuộc về bản thân...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton