Coquitao Không Đầu I

Coquitao Không Đầu I
Coquitao Không Đầu INameCoquitao Không Đầu I
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Non-Codex Series, loc_fam_book_family_6969467
RarityRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionCuộn dệt đến từ Chủ Nhân Gió Đêm, nghe nói câu chuyện được kể trong đó còn xa xưa hơn cả sự ra đời của Chủ Nhân Gió Đêm, nhưng thông tin trong đó thật khó kiểm chứng.

Item Story

Người thợ dệt của Chủ Nhân Gió Đêm hiểu rõ từng dòng sông của vương quốc bóng đêm. Họ biết rằng câu chuyện và thơ ca đến từ dòng sông đen của Mictlan. Loài chim săn mồi bay trong đêm là nô bộc của người có mặt nạ vỡ nát. Cô lấy ánh trăng đọng lại từ tay của chủ nhân mình, ngưng tụ thành ba sợi tơ bạc, xuyên qua màn sương đêm, đi đến vùng đất có linh hỏa, ra lệnh cho những người thợ dệt mù dệt nên một tấm thảm đầy màu sắc. Tấm thảm được treo tại nơi ở của con người, thánh đường và vùng đất chiến tranh. Câu chuyện và truyền thuyết nhanh chóng trở nên quen thuộc, còn tấm thảm không ngừng kéo dài, trở thành lịch sử.

Nhưng như hiền giả Ropal "con của biển cả" bị cả bộ tộc xua đuổi đi đã nói: "Ta chấp nhận hỗn độn, nhưng hỗn độn có chấp nhận ta hay không thì ta không biết." Trong những câu chuyện và câu đố cổ xưa luôn ẩn chứa bí mật nguy hiểm. Vì vậy, Chủ Nhân Màn Đêm đã chọc mù mắt những thợ dệt câu chuyện, để họ tập trung vào câu chuyện mà không thể nhìn thấy những gì trước mắt, khiến họ cảm nhận được ánh trăng lạnh lẽo như kim châm nhưng không thể tận mắt nhìn thấy cái chết của ba vầng trăng. Vì vậy, chủ nhân của những câu đố và ngụ ngôn vĩ đại, vĩnh viễn là mây mù khó đoán, không thể miêu tả trên tấm thảm dệt.

Câu chuyện mà những người thợ dệt sau đó đưa ra, lại là lời thì thầm của chủ nhân màn đêm với mặt nạ tan vỡ. Truyền thuyết kể rằng, từ thời tổ tiên của Chủ Nhân Gió Đêm, từng có một võ sĩ tên là Coquitao. Quê hương linh hồn của anh là vùng đất giữa đêm xa xôi, nơi mặt trời lạnh lẽo treo lơ lửng. Anh cầm cây gậy đá tên là Makana, đi khắp mặt đất theo khế ước được lập bởi các vị thần băng giá đã chết, sinh mệnh trải qua chiến tranh và hỗn loạn. Nghe nói vào một đêm mưa gió, anh đã lập một khế ước không chữ với thần linh khuyển nhật. Từ đó đã thế chấp vận mệnh cho cặp song sinh Kame của vùng đất bệnh dịch.

Thần linh khuyển nhật ra lệnh cho Coquitao trừng phạt những kẻ ngông cuồng đã quên đi cái chết, đem khói và giấc mơ lạnh lẽo rải xuống mọi người. Thế là Coquitao dùng Makana giáng xuống cái chết không thể xoay chuyển, thu hồi linh hồn vô chủ về dòng sông đen tối ở Mictlan, khiến họ quay về với giấc mơ của chủ nhân màn đêm.

Tay của Coquitao luôn nắm chặt Makana, khi anh bước đi trong vũng máu ngập đến đầu gối. Sau vô số ngày đêm chiến đấu và giết chóc, cuối cùng khiến cho ý nghĩ xé nát bầu trời sao bị dập tắt. Người bạn đồng hành đi theo sau, trong đó có một người tên là Nagual, một kẻ biến hình mưu mô, đến từ một đất nước hoang vu xa xôi, nơi đó đến nay vẫn còn đang cháy không ngừng.

Khi kẻ hoang tưởng cuối cùng bị Coquitao và đồng bọn xử lý, khi dòng sông máu cuối cùng đã làm hài lòng chủ nhân chiếc váy xanh ngọc bích trên tầng mây sấm sét, từ đó giáng xuống cơn mưa rửa sạch trong những con sông, thần linh khuyển nhật lại không đồng ý trao trả linh hồn của người anh hùng, bèn sai cặp song sinh Kame quỷ quyệt khiến Nagual bỉ ổi chém đầu Coquitao bằng một thanh đao Đá Obsidian.

Cứ thế, Coquitao mất đầu không thể hoàn thành khế ước với thần linh khuyển nhật, đành mù quáng đi theo ngôi sao xấu xa và lang thang khắp nơi.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton