Chuyện về Kuntur

Chuyện về Kuntur
Chuyện về KunturNameChuyện về Kuntur
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyChuyện về Kuntur
RarityRaritystr
DescriptionCâu chuyện dân gian được truyền miệng từ lâu ở Natlan, không thể xác định được tác giả ban đầu.

Item Story

Sau khi Qoyllor trở về với bầu trời, Ukuku bị mũi tên vàng của mặt trời bắn mù mắt ở lại bộ tộc, một mình nuôi dưỡng Kuntur bé bỏng. Người trong bộ tộc đa số đều biết được nguyên nhân sâu xa, tuy nói không đuổi hai cha con này ra khỏi bộ tộc, nhưng vẫn sợ hãi xa lánh hai cha con họ. Dù sao thì ngay cả Kuntur, đứa trẻ khi đó còn chưa biết nói chuyện cũng bị liên lụy theo người cha ít nói của mình. Những nơi họ xuất hiện, mặt trời đều sẽ khuất dạng sau áng mây dày đặc, mọi tia sáng đều biến mất. Ai dám đảm bảo rằng mặt trời sẽ không giận cá chém thớt với những người thân thiết với họ chứ? Khi đó trong bộ tộc không ai dám mạo hiểm dính dáng đến sự xui xẻo này.
Dù không được mặt trời yêu thích, Kuntur vẫn lớn lên từng ngày. Nhưng cũng như Hạt Ngũ Cốc trước nhà họ thấp bé hơn nhà hàng xóm, Kuntur cũng có chút thua thiệt so với lũ trẻ cùng trang lứa. Đứa trẻ đáng thương này chưa bao giờ biết cảm giác được ánh mặt trời chiếu rọi trên người. Vì thế mà mặt cậu cũng không được khỏe mạnh hồng hào như những đứa trẻ bình thường khác, mà mang vẻ nhợt nhạt. Nhưng cậu có đôi mắt giống hệt mẹ mình, một đôi mắt sáng như những vì sao. Phải biết rằng, năm đó cha cậu cũng vì bị đôi mắt ánh sao ấy thu hút, mới đưa ra quyết định dại dột dẫn đến bị trừng phạt.
"Liệu có Iktomisaurus không thích tắm nắng không nhỉ?"
Một ngày nọ, Kuntur hỏi Ukuku như vậy. Nhưng Ukuku không trả lời mà chỉ im lặng mài mũi tên của mình. Dù mắt đã mù, nhưng anh vẫn là một thợ săn giỏi.
Kuntur hỏi như vậy cũng là lẽ thường tình, khi đó những đứa trẻ trong bộ tộc có ai là không kề vai sát cánh bên đồng đội Saurian chứ? Kuntur cũng muốn có đồng đội Saurian của riêng mình. Nhưng đương nhiên, không có Iktomisaurus nào sẽ chịu sống lâu dài trong bóng tối, dù chúng có sức sống hơn vào ban đêm, nhưng chúng ta cũng đã biết, nếu hoàn toàn mất đi ánh mặt trời thì chúng cũng không thể chấp nhận được.
Kuntur đã tìm rất lâu, mà vẫn không tìm thấy Iktomisaurus ghét phơi nắng để làm bạn đồng hành. Còn Ukuku người duy nhất mà cậu có thể dựa vào cũng chỉ săn bắn để nuôi cậu, mà không quan tâm đến chuyện đồng đội Saurian. Điều này cũng khó trách, vì đồng đội Saurian của Ukuku cũng đã chọn giúp cho Qoyllor khi cô ấy rời khỏi bộ tộc, và cùng cô ấy trở về với nơi hoang dã. Ukuku đã quen với những ngày tháng không có đồng đội Saurian, cũng như việc quen với những ngày tháng không có ánh mặt trời và không còn nhìn thấy gì. Ukuku tưởng Kuntur cũng sẽ như mình, sau khi quen với điều đó sẽ không hỏi lại chuyện này nữa, vì vậy đã xử lý bằng cách im lặng như mọi khi.
Cũng may Kuntur chỉ có một nửa giống anh, nếu không cũng sẽ không có câu chuyện sau đó.
Rốt cuộc Kuntur cũng không phải người dễ dàng cam chịu, cho dù không tìm ra được đồng đội Iktomisaurus ngay, nhưng cậu không cam lòng vì chuyện này mà bị người khác cười chê. Cậu đều sẽ đáp lại những đứa trẻ cười chê mình, nhưng thay vì dùng miệng thì cậu dùng nắm đấm.
Lúc ban đầu cậu luôn thua cuộc, điều này cũng dễ hiểu, ai bảo cậu nhỏ con, nắm đấm cũng không có sức. Nhìn thấy bộ dạng chật vật lấm lem ngồi dưới đất của cậu, những đứa trẻ đó càng cười vui vẻ hơn. Nhưng dần dần, những đứa trẻ hư đó không cười nữa, cũng không dám cười chê Kuntur nữa. Vì họ phát hiện, Kuntur học rất nhanh, sức mạnh cũng tăng dần, cho dù không có đồng đội Saurian giúp đỡ, cũng có thể dùng nắm đấm để khiến người khác chịu khuất phục.
Sau khi khiến tiếng cười chê rôm rả trở thành những lời thầm thì, Kuntur vẫn không hài lòng. Bây giờ cậu biết sức mạnh có thể khiến những đứa trẻ mới lớn tạm tỏ ra nể phục, nhưng cậu vẫn không có đồng đội Saurian của riêng mình, và vẫn không được mặt trời yêu thích. Nhiều người lớn trong bộ tộc tuy vẫn không tỏ thái độ rõ ràng với cậu, nhưng Kuntur không thích ánh nhìn của họ.
Vì vậy nên Kuntur quyết định làm một việc lợi hại để chứng tỏ bản thân. Đến lúc đó, sẽ không còn ai xem thường cậu nữa và chắc chắn sẽ có Saurian đồng ý trở thành đồng đội của cậu.
Cơ hội đến rất nhanh. Vào một hôm nọ, một ông lão quần áo rách rưới đến bộ tộc xin nước. Người trong bộ tộc cũng thương xót cho ông, trong đó có một người mời ông vào nhà.
"Trong bộ tộc đều là những người hiền lành. Nhìn ông chắc là từ nơi xa đến, đừng khách sáo, cứ thoải mái đón nhận lòng hiếu khách nhé."
"Mọi người đều là người hiền lành, vậy hãy tiếp đãi tôi bằng những thức ăn ngon nhất nào, tôi sắp đói xỉu rồi đây!"
Chủ nhà quả thực đã lấy ra những món ngon nhất để chiêu đãi vị khách này, nhưng vị khách ăn suốt bảy ngày bảy đêm vẫn chưa no.
"Còn không? Còn nữa không? Đừng keo kiệt, đưa hết lên nào!"
Vị chủ nhà này đành mời khách ra khỏi nhà, không phải vì thực sự không còn thức ăn, mà còn phải tính toán cho người nhà và chính mình nữa.
"Tôi đã cho ông ấy ăn đủ bảy ngày, đã đủ để chứng minh cho sự tốt bụng của tôi, bây giờ nên đến lượt người khác rồi."
Tốt bụng là một từ dễ nghe, khi nó được dùng để mô tả chính mình lại càng thêm nịnh tai. Nên người trong bộ tộc cũng đã cung cấp đủ thứ khác nhau cho ông lão rách rưới này, nhưng không ai khiến ông ấy thỏa mãn cả. Khát vọng của ông ấy sâu không thấy đáy. Đến cuối cùng, ai ai cũng chỉ lắc đầu, xua tay, mời ông ấy rời đi.
Chỉ có nhà Kuntur là không chiêu đãi ông lão này.
"Cậu cũng là người hiền lành tốt bụng, vậy cậu sẽ chiêu đãi tôi bằng thứ gì đây?"
"Ha! Chưa từng có ai nói tôi cũng là người hiền lành cả. Tôi không có gì để chia sẻ với ông cả, cho dù có thì cũng không cho đâu, vì ông đã ăn uống và lấy đi rất nhiều thứ rồi."
Nhìn Kuntur đuổi ông lão đi, nhiều người trong bộ tộc lại không khỏi chê bai cậu. Nhưng không ai ngờ rằng, ông lão rách rưới đó chính là phù thủy Rumi xấu xa khét tiếng giả dạng. Còn những người đồng ý chiêu đãi nhưng không thể thỏa mãn ông ta đều trúng phải tà thuật. Đợi khi họ thức tỉnh khỏi cơn ác mộng, thì Saurian trong bộ tộc đều đã bị phù thủy Rumi bắt đi hết rồi!
Nhiều người trong bộ tộc đều từng nghe kể về lời đồn đáng sợ của phù thủy Rumi. Không ai biết ông ta bắt Saurian trong bộ tộc đi để thực hiện kế hoạch đáng sợ gì. Nhưng ai cũng biết, nếu không ngăn cản ông ta, thì hậu quả sẽ rất tệ. Vì muốn đoạt lại Saurian, bộ tộc đã cử ra ba vị chiến binh mạnh mẽ nhất đi khiêu chiến, nhưng cả ba đều không trở về.
"Dù là chiến binh bản lĩnh cao cường, nhưng khi thiếu mất sự hỗ trợ của đồng đội Saurian, thì cũng không phải đối thủ của phù thủy Rumi..."
Khi người trong bộ tộc mất hết niềm tin, Kuntur đã đứng ra, tự xung phong muốn thử xem sao. Cậu là "Kuntur Không Được Mặt Trời Yêu Thích"! Là người chưa từng có đồng đội Saurian. Không ai tin rằng cậu sẽ thành công, nhưng cũng không ai ngăn cản cậu.
"Cũng may mình không có gì để mất. Chí ít thì ông ta không thể tước đoạt từ chỗ mình những gì mà mình chưa từng sở hữu." Kuntur nghĩ thế, rồi bước lên hành trình mạo hiểm một cách đầy tự tin.
Trên đường Kuntur tiến về phía trước, phù thủy Rumi đã dùng phép thuật để tạo ra nhiều lớp sương mù để cản cậu lại. Ông ta biết Kuntur bị mặt trời ghét bỏ, nên sẽ không có ánh mặt trời giúp cậu xua tan sương mù để mở đường. Nhưng Kuntur từ nhỏ đã đi theo người cha mù học kỹ thuật săn bắn và lần theo dấu vết, dù mắt không nhìn thấy, cậu cũng có thể dựa vào tiếng động và mùi hương để tìm ra con đường chính xác, sương mù do phép thuật tạo ra không thể cản bước cậu.
Còn phù thủy Rumi, kế này không thành lại bày kế khác, phái ba con Pakpaka biết nói chuyện đến để vừa uy hiếp vừa dụ dỗ Kuntur. Ba con Pakpaka này chính là chiến binh mà trước đó bộ tộc cử đến, họ đều thất bại vì điểm yếu của riêng mình, bị Rumi biến thành hình dạng này. Họ không tin "Kuntur Không Được Mặt Trời Yêu Thích" lại giỏi giang hơn mình, nên đều dùng những lời mà phù thủy Rumi từng dùng để lừa lại Kuntur.
Nhưng Kuntur không bị lừa, cha cậu chính vì sự lừa dối và phản bội mới bị trừng phạt, nên cậu cực kỳ ghét nói dối và luôn có thể nhận ra lời nói dối ngay lập tức. Còn chiến binh bộ tộc bị vạch trần thẹn quá hóa giận còn muốn tiếp tục cản đường Kuntur, cậu chỉ đành dùng nắm đấm để họ phải nhường đường.
Cứ như thế vượt qua muôn trùng thử thách, Kuntur cuối cùng cũng tìm thấy phù thủy Rumi, cũng gặp được số Saurian bị nhốt ở đây.
Phù thủy Rumi thi triển những tà thuật của ông ta để dọa cho Kuntur khiếp sợ. Nhưng dù là con sóng khổng lồ, hay là dung nham nóng rực đều không thể khiến cậu lùi bước. Đó chẳng qua chỉ là cạm bẫy do tà thuật dựng lên, cũng như sương mù ở đáy vực khi đó vậy, đều chẳng là gì cả.
Tà thuật không có tác dụng với Kuntur, nhưng với Saurian bị phù thủy Rumi bắt được thì lại khác. Rumi dùng tà thuật để dụ chúng nghe theo lời mình, nhưng không ngờ chúng cũng không phải đối thủ của Kuntur.
"Nắm đấm của ngươi còn cứng hơn cả tảng đá cứng rắn nhất mà ta từng thấy!"
Dù là ai cũng không muốn đối đầu với nắm đấm này, phù thủy Rumi đương nhiên cũng vậy. Rơi vào thế yếu, ông ta cũng không để tâm đến đám Saurian bắt được từ bộ tộc nữa, mà chỉ hóa thành một làn khói rồi bỏ chạy.
Tuy Kuntur có thể nhìn thấu cạm bẫy của tà thuật và những lời nói dối, nhưng lại không có cách đối phó với phù thủy hóa thành làn khói. Nhưng sao cậu có thể bỏ cuộc được? Cậu đã chuẩn bị hoàn thành việc to lớn này để chứng minh bản thân với tất cả mọi người trong bộ tộc. Nên cậu đã quyết tâm, dù dùng cách nào cũng phải bắt được phù thủy Rumi.
Lúc này, cậu nhìn thấy những con Iktomisaurus vẫn đang bị cầm tù liền nghĩ, nếu phù thủy Rumi đã dùng tà thuật điều khiển chúng, có lẽ cậu cũng có thể dùng sức mạnh để khiến Iktomisaurus không phải đồng đội khuất phục, rồi giúp cậu tìm kiếm dấu vết của Rumi bỏ trốn, tìm ra hóa thân của Rumi.
Khi cậu tháo bỏ xiềng xích cho Iktomisaurus, những con vật đáng thương này vẫn đang bị tà thuật ảnh hưởng, vừa vùng vẫy vừa kêu gào. Kuntur đã tốn rất nhiều công sức mới có thể khiến chúng bình tĩnh lại. Và cậu cũng đã sớm nhận ra ngay con Iktomisaurus dũng cảm nhất trong số đó.
"Được rồi, bây giờ ngươi phải cùng ta đuổi theo tung tích của phù thủy Rumi, vì vinh quang của ta... Ừm, cũng vì những chiến binh bộ tộc bị biến thành Pakpaka."
Iktomisaurus dường như không phục muốn thoát ra, nhưng bị Kuntur ghìm lại không động đậy được. Ánh mắt buồn bã của con vật này khiến Kuntur, người trước giờ luôn không sợ gì cũng không khỏi lung lay. Tất nhiên là cậu có thể cứ thế thuần phục Iktomisaurus như vậy, nhưng nếu làm thế thật thì cậu cũng cảm thấy mình chẳng khác gì tên phù thủy Rumi cả. Không do dự quá lâu, cậu đã hạ quyết tâm.
"Bay đi! Hãy đến nơi mà ngươi muốn đến!" Trong khoảnh khắc Kuntur buông tay, Iktomisaurus liền vỗ cánh bay cao, rất nhanh đã mất dạng nơi chân trời.
Thế là Kuntur một mình đuổi theo tung tích của phù thủy Rumi. Saurian được thả ra không biết nói chuyện, vinh quang không ai chứng minh đương nhiên cũng không được tính. Kuntur vừa đi được một bước trên con đường chứng tỏ bản thân, cũng là một bước khiến cậu phát rầu nhất. Phù thủy Rumi hóa thành làn khói, sớm đã không biết bay đến nơi nào.
Cậu cũng từng nghe người kể chuyện trong bộ tộc và bưu tá biết nhiều thông tin nhắc đến lời đồn về phù thủy Rumi, đoán rằng ông ta sẽ hóa thành động vật để chạy trốn. Vì vậy cả đoạn đường cậu vừa đối đầu với Tê Giác Cổ Dài, vừa thi lườm nhau với châu chấu, nhưng đều không thu được gì. Xem ra không có sự hỗ trợ của đồng đội Iktomisaurus, muốn tìm ra phù thủy Rumi khó như mò kim đáy biển.
Nhưng Kuntur không chỉ kế thừa từ Qoyllor đôi mắt như sao sáng. Mà giống với Qoyllor từng lang thang nơi hoang dã, không ngừng tìm kiếm tung tích của mảnh sao, Kuntur cũng chưa từng nản lòng trên con đường tìm kiếm tung tích của phù thủy Rumi, sự tự tin khi xuất phát từ bộ tộc cũng không hề giảm sút chút nào.
Cho đến một hôm, cậu nghe thấy tiếng kêu quen thuộc, là một con Iktomisaurus mà cậu biết. Đó chính là con Iktomisaurus mà cậu đã thả đi và cũng là con Iktomisaurus dũng cảm nhất nhưng không có đồng đội trong bộ tộc. Nó từng rời đi, nhưng giờ lại quay trở về. Bên trong có nguyên do gì chúng ta đều không biết được, nhưng có thể khẳng định một điều rằng, Iktomisaurus là loài sinh vật thông minh, chúng biết lựa chọn đồng đội của mình. Vì vậy tin chắc Kuntur đã nhận được sự công nhận của nó, nên nó mới đi rồi lại trở về và cam tâm tình nguyện dẫn đường cho Kuntur.
Có sự giúp đỡ của Iktomisaurus, phù thủy Rumi xảo quyệt chẳng thể nào ẩn mình nữa. Phù thủy Rumi hóa thành Hươu Nâu, muốn thoát khỏi Kuntur, nhưng bước chân của cậu không thua kém loài hươu chút nào.
Rumi suýt chút bị cậu đuổi theo kịp, nên liền hoảng loạn biến hình một lần nữa. Ông ta biến thành Capybara lao xuống nước, rồi âm thầm đắc ý rằng Kuntur chưa chắc biết bơi, vậy là có thể thoát rồi. Nhưng đồng đội Iktomisaurus của Kuntur không chỉ dũng cảm, mà còn rất thông minh, nó vỗ cánh trên cao, tạo ra từng cơn gió lốc. Kuntur nương theo làn gió, bước chân đuổi theo như được chắp thêm đôi cánh, càng nhanh nhẹn hơn. So về tốc độ thì không thua kém gì so với Capybara giỏi bơi lội do Rumi biến thành.
Rumi hoảng hốt nhảy ra khỏi làn nước. Lần này ông ta hóa thành chim bay thẳng lên trời. Nhưng đây chẳng phải là một ý hay, nếu là Kuntur trước đây, có lẽ phải nản lòng rồi. Nhưng bây giờ cậu có trợ thủ, tình hình đã không còn như trước nữa. Đồng đội Iktomisaurus đã đưa Kuntur bay lên cao, xuyên qua tầng mây, cuối cùng đã đuổi kịp phù thủy xảo quyệt. Rumi thấy không còn đường thoát nên liền biến thành một hòn đá lớn, nghĩ rằng thế thì dù là Kuntur cũng không làm gì được mình. Nhưng Kuntur nắm chặt hòn đá lớn trong tay không buông, "Bay nào! Đồng đội của ta, bay lên cao nữa nào!"
Họ càng bay càng cao, đến tận phía trên tất cả các tầng mây, Kuntur lần đầu nhìn thấy dáng vẻ của mặt trời. Nhưng cậu còn chưa kịp nói gì, mặt trời đã gọi đến thêm nhiều làn mây dày hơn nữa bao quanh họ. Kuntur và đồng đội Iktomisaurus của mình đành phải tìm đường thoát ra, vì vậy mà còn xuyên qua cả sấm sét và mưa bão trong làn mây. Trên cao cực kỳ lạnh, trên lông mi của Kuntur đọng cả một lớp sương trắng, còn hòn đá lớn do phù thủy Rumi hóa thành cũng bị đông cứng, xem ra chẳng thể tác oai tác quái được nữa rồi.
Sau khi vượt qua bao hiểm nguy, Kuntur và đồng đội đã trở về bộ tộc, kể lại cho mọi người hành trình kỳ diệu này. Sau đó đem hòn đá hóa thân của phù thủy Rumi đặt ở một nơi thích hợp. Còn ba chiến sĩ bộ tộc từng bị Rumi biến thành Pakpaka, cũng vì Rumi đã hóa thành đá nên được khôi phục lại hình dạng con người. Họ vẫn như trước vô cùng tránh né Kuntur, không phải vì chán ghét hay sợ hãi, mà vì xấu hổ và hối hận, dù gì thì họ cũng từng dùng những lời nói dối xấu xa để lừa Kuntur.
Thế là Kuntur đã chứng tỏ được bản thân với người trong bộ tộc, nhận được vinh quang. Nhưng với cậu thì điều quan trọng nhất, có lẽ là cuối cùng cậu cũng đã có được đồng đội Iktomisaurus của riêng mình!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton