Ngọn Lửa Hoàng Hôn Mùa Thu I

Ngọn Lửa Hoàng Hôn Mùa Thu I
Ngọn Lửa Hoàng Hôn Mùa Thu INameNgọn Lửa Hoàng Hôn Mùa Thu I
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Non-Codex Series, loc_fam_book_family_6969437
RarityRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionCuộn vải dệt lưu truyền trong Hội Hoa Vũ, vốn dĩ là hai câu chuyện đến từ hai thời đại khác nhau, không biết từ khi nào đã bị lẫn lộn vào nhau.

Table of Content
Item Story
Obtained From
Gallery

Item Story

Khi họ đi dọc theo con đường quanh co đến nhà kho, băng qua những chiếc lá khô rơi như mưa phùn, cô lặng lẽ nhìn khuôn mặt anh, cố gắng so sánh khuôn mặt anh ấy với những gì cô nhớ được. Mấy năm không gặp, anh đã cao hơn nhiều, ăn mặc cũng đẹp hơn nhiều. Cái thứ hai thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên, anh ấy hiện tại là Người Ký Lục của Đại Liên Minh, nhân danh Thánh Vương đến tiếp nhận lá cờ của Hội Hoa Vũ, đương nhiên phải ăn mặc chỉnh tề. Anh ấy đã thay đổi rồi, cô nghĩ, làm sao một người có thể không thay đổi chứ? Chỉ có sự chậm chạp là vẫn như cũ. "Tôi đảm bảo là tay nghề của đầu bếp sẽ hợp ý em", anh ấy dừng lại, như thể mong đợi phản ứng của cô, nhưng cô vẫn không nói một lời. Vì vậy, anh tiếp tục... "Chờ khi đến Thành Tro Tàn, gặp mặt bệ hạ..."

Con rồng gầm lên một tiếng chói tai, cắt ngang tiếng rì rầm mà nó không thể chịu nổi. Nó có thể ngửi thấy mùi hôi khiến nó khó chịu từ cơ thể cô, thậm chí cả nước suối ở phía nam cũng không thể rửa sạch mùi. Nó nghĩ, loài côn trùng thấp hèn tưởng rằng có thể cướp đi vùng đất rực cháy này bằng thủ đoạn của những kẻ phản bội và điên cuồng. Nó đuổi theo cô, cố đâm cô bằng móng vuốt và ghim cô xuống cát, mặc dù cô đã né được hai lần.

Cô giả vờ như không quan tâm anh ấy đang nghĩ gì, chỉ mỉm cười đáp lại. Anh ấy nhìn cô chằm chằm một lúc, cố gắng đọc những cảm xúc tinh tế hơn từ khóe môi cô. Như thường lệ, anh không tìm thấy dấu vết phản kháng nào trên khuôn mặt thờ ơ đó. Cô ấy vẫn luôn như vậy, anh nghĩ với vẻ đồng cảm. Từ ngày đầu tiên gặp nhau, cô ấy đã luôn như vậy, im lặng và dịu dàng, không bao giờ chống cự, giống như Capybara yếu đuối bên dòng nước, luôn chấp nhận mọi điều mà số mệnh an bài như một lẽ đương nhiên, trái ngược hoàn toàn với người mẹ cứng đầu của cô. "Đừng lo lắng", anh bỗng nói, "ngay cả khi họ không còn nữa, tôi sẽ luôn ở bên em cho đến khi cái chết chia lìa chúng ta". Cô liếc nhìn anh, mỉm cười và nắm lấy bàn tay đang đưa về phía mình. "Cho đến khi cái chết chia lìa chúng ta", cô nhẹ nhàng lặp lại lời anh, như thể đang nói với chính mình. Trong một khoảnh khắc, chiếc mặt nạ hoàn hảo dường như có một vết nứt, nhưng anh ấy không hề nhận ra. Cô nghĩ, anh chàng tội nghiệp luôn muốn diễn tốt vai diễn của mình nhưng không bao giờ được ghi nhận. Thật xui xẻo.

Nhưng may mắn không phải là yếu tố quyết định, nó chỉ là lời chú giải cho cuộc đi săn dài hơi này mà thôi. Trong mấy năm qua, cô đã truy đuổi con rồng khổng lồ này, xua đuổi tà khí của nó. Cô biết sự phù phiếm của nó, nó có thể bị lời nói quyến rũ, nó tin rằng nó sẽ làm chủ vận mệnh của mình, có thể nổi dậy chống lại kết cục đã định. Ảo tưởng hão huyền này sẽ dẫn nó đến đây, giống như những ngón tay thon dài của cô kéo căng dây cung. Cô vẫn bất động, nhìn chằm chằm vào con quái vật đang đến gần, cơ thể hùng vĩ của nó gần như lấp đầy cái lỗ, như dầu tràn ra khỏi chai. Cô có thể cảm nhận được ánh mắt của nó, ánh mắt của kẻ săn mồi, còn cô chỉ là một con côn trùng nhỏ bé, một chiếc lông vũ trong gió. "Đây là nơi nào vậy, đồ nhỏ bé xảo quyệt kia?"

Obtained From

Shop

Name
n/a
items per Page
PrevNext

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton