
![]() | Name | Nhật Ký Cũ |
| Type (Ingame) | Đạo Cụ Nhiệm Vụ | |
| Family | Non-Codex Series, Non-Codex Lore Item | |
| Rarity | ||
| Description | test古老的日记描述 |
Item Story
| Đây là ngày đầu tiên đến Đảo Đêm, thời tiết rất đẹp, nhưng tâm trạng thì lại rất khó nói. Tôi biết mình đến để trông chừng đám sâu mọt lộn xộn này, nhưng không ngờ ở đây lại nhiều đến vậy. Trước đây, tôi nghe người đưa tin từ Thành Tro Tàn nói rằng, những người gặp phải đám sâu mọt này sẽ bị bệnh suốt ngày đêm, trên cơ thể sẽ nổi đầy mụn mủ. Sau đó sẽ nôn mửa không ngừng, cuối cùng tính tình sẽ thay đổi, suy nhược đến chết. Mọi người đều biết, ngay cả anh hùng như đại nhân Milchi cũng biến thành Milchi đáng sợ sau khi chạm trán với đám sâu mọt này, suốt ngày nói về việc xé nát tất cả những ai dám bước vào Đảo Đêm, nếu là người khác chắc chắn không sống nổi mất nhỉ? Và còn những chiến binh mà cha không cứu được... vết thương của họ trông như bị vật gì đó sắc nhọn xé nát. Đám sâu mọt này cũng có gai và nanh vuốt, nên có lẽ chúng đã gây ra những vết thương này. Đám sâu mọt thế này cần phải loại bỏ càng sớm càng tốt! Tôi không biết tại sao mình lại lãng phí thời gian trông chừng chúng, lại còn cho chúng ăn nữa. Như đại nhân Och-Kan đã nói, thứ duy nhất chúng nên ăn là mấy gậy Macuahuitl! Haiz, sớm biết thì đã học y thuật từ cha, hoặc huấn luyện đàng hoàng với mẹ. Giờ thì hay rồi, làm một chiến binh không được, một bác sĩ cũng không xong, chỉ có thể làm người canh giữ đám sâu mọt lộn xộn đó thôi. Thật là tệ hại... ... Ngày thứ 475, trời trong xanh. Cũng may là đại nhân Milchi hôm nay về rồi, cuối cùng cũng về rồi, muộn thêm hai ngày nữa thì đúng là hết cái để ăn rồi. Hạt Ngũ Cốc, Cacahuatl và cả các loại thịt rừng đều không còn, Mora cũng vậy. Hừm! Sáng ăn Bánh Quy Saurus và Hạt Ngũ Cốc, trưa ăn thịt, tối ăn cá, ăn uống thế này thì còn Mora mới lạ đó! Ăn hết cả tiền mua thang rồi đây này! Bây giờ con Saurian gầy nhất còn to gấp đôi tôi, còn bắt tôi leo lên leo xuống mỗi ngày, gọi một cách mỹ miều là tập thể dục nữa. Tôi nghĩ nên giao nhiệm vụ bảo trì công tắc cho những con Saurian này, để chúng có thể vận động và giảm cân, tránh việc sau này bị bệnh lại phải bắt tôi làm thuốc. Nhưng mà trứng chim cho đám Saurian non thì không thể thiếu được, chúng vừa mới nở, vẫn còn đang phát triển, phải ăn nhiều một chút mới được. Ngoài ra, hôm nay xem ra lại có vài kẻ xâm nhập, bọn chúng dường như muốn thiêu rụi cả Đảo Đêm. May là Thủ Vệ Bí Ẩn đã phát hiện ra sớm và kịp thời đuổi chúng đi. Nếu không, có thể đã xảy ra chuyện thật rồi. Đám ngu ngốc đến từ Thành Tro Tàn đó, đuổi đi hết lượt này lại đến lượt khác. Họ cứ nói về "lời nguyền" và "sâu mọt" gì đó, nói thì đạo lý nhưng lại không thể lý giải, lại còn phá hoại nữa, thật phiền phức... ....Chậc, bị bệnh? Mụn nhọt? Đám người này nghe đâu ra mấy lời vớ vẩn này thế? Tuy hơi hiếu động, cũng hơi ham ăn, nhưng đám Saurian này vẫn rất sạch sẽ. Đều là tôi tắm cho chúng! Mỗi con đều được tắm rửa sạch sẽ, còn sạch sẽ hơn mấy người nhiều! Còn lời nguyền gì nữa? Nếu không phải vì đại nhân Milchi tốt bụng, thì tôi đã cho Thủ Vệ Bí Ẩn tẩn cho đám ngu ngốc mấy người một trận từ lâu rồi! Lại còn Atlatl chịu lời nguyền... buồn cười quá đấy. Haiz, nếu đại nhân Milchi chịu nghe lời tôi và sử dụng vũ khí mạnh hơn, thì những rắc rối này đã chấm dứt từ lâu rồi. Phiền phức quá đi mất. Hôm nay thế này đã. Ngày mai còn phải sửa công tắc và tập thể dục, bận rộn lắm. ... Tôi đã chẳng còn nhớ hôm nay là ngày bao nhiêu, cũng không biết thời tiết bên ngoài bây giờ thế nào, cứ gọi là ngày lẩn trốn thứ năm đi. Có lẽ lần này thực sự là lần cuối viết nhật ký. Haiz, nếu sớm biết sẽ xảy ra tình hình như hôm nay thì ngay từ đầu đã phải cố gắng ngăn cản đại nhân Milchi. Ngẫm lại, rõ ràng có rất nhiều dấu hiệu... Các cuộc tấn công ngày càng thường xuyên, những con Saurian cứ bồn chồn, quả trứng chưa nở, những thông báo yêu cầu xử lý lũ nhóc và những tin đồn về sự nổi loạn của các bộ tộc... Lệnh triệu tập trong tình huống thế này thì sao mà có thể là chuyện tốt được cơ chứ? Ngoài đao kiếm, thực sự không thể nghĩ ra thứ gì khác đang chờ đợi đại nhân Milchi. Kết quả cũng rất rõ ràng, không có đại nhân Milchi, Đảo Đêm có thể nói là yếu thế, không chịu nổi một đòn, một vài chiến binh là có thể dễ dàng đánh bại. May mắn là đại nhân Milchi đã sớm chuẩn bị tốt, lợi dụng tình thế hỗn loạn, thả lũ nhóc đi ngay khi được thông báo. Tuy nhiên, quả trứng Saurian thì không có chân, cũng thiếu điều kiện vận chuyển nên tôi chỉ đành giấu đi. Nếu đại nhân Atlatl vẫn còn ở đây thì tốt rồi, nếu ngài ấy ở đây, chắc chắn sẽ có thể di chuyển được quả trứng đi. Thực sự không hiểu tại sao đại nhân Milchi không chạy trốn cùng mọi người, cứ khăng khăng đi đối đầu với Och-Kan nhỉ? À đúng rồi, nhân lúc đi trốn, tôi đã đặt sẵn một cái tên cho quả trứng rồi, là Aguara. Cái tên nghe có vẻ xảo quyệt, không chừng có thể bảo vệ nó. Quả nhiên trước mặt chiến binh mang sát ý, thứ an ninh yếu ớt không gây chết người đó hoàn toàn không có tác dụng gì, tôi đã nói rồi... May mắn là họ không phát hiện ra căn phòng bí mật dưới đất, giờ vẫn còn trốn được thêm hai ngày nữa. Nhưng tôi có thể trốn được bao lâu đây? Họ vẫn chưa rời đi, không biết đang tìm thứ gì, nhưng dù sao thì họ cũng không tìm thấy đâu. Dù sao thì đồ ăn cũng đã hết, cơ thể tôi đang dần mất đi ý thức, dù ra ngoài đầu hàng hay ở lại đây, thì kết quả của tôi có lẽ cũng như nhau cả thôi. Chỉ là vẫn không yên tâm về Aguara. Dù đã cho quả trứng vào trạng thái ngủ đông, nhưng không chắc sẽ kéo dài được bao lâu. Ôi, Aguara, cái đồ thiếu kiên nhẫn, sao phải vội thế? Hãy đợi thêm một chút nữa... Thời cơ chưa đến. Natlan chưa sẵn sàng để trở thành nhà của ngươi đâu, chưa phải lúc... Nhắc đến nhà, hình như chưa quay về lần nào từ khi đến đây, cũng chẳng viết thư về. Nếu tôi nghe lời cha mẹ, học y thuật cho giỏi, rèn luyện hẳn hoi thì kết quả liệu có như bây giờ không nhỉ? Liệu có thể bảo vệ được tất cả mọi người không? Aguara, ước gì có thể nhìn thấy dáng vẻ của ngươi... Nhưng có lẽ ta sẽ không bao giờ được thấy rồi. |






Wait, after some calculation, she now gives ≈42% DMG% (as long as you play woth a mage and infuse h...