Ghi Chép Của Hanan Pacha (III)

Ghi Chép Của Hanan Pacha (III)
Ghi Chép Của Hanan Pacha (III)NameGhi Chép Của Hanan Pacha (III)
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, loc_fam_book_family_1054
RarityRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionTruyện ngụ ngôn được lưu truyền từ xa xưa với nhân vật chính là Hiền Giả Trộm Lửa. Nghe nói, sau khi được các chuyên gia lịch sử kiểm chứng, họ nhận định nội dung trong đó không hề liên quan đến lịch sử thực tế.

Item Story

Tiếp theo tôi sẽ kể câu chuyện về con người tại Hanan Pacha đã phá vỡ điều cấm kỵ, khiến cho Hiền Giả Trộm Lửa rời bỏ Natlan.

Sau khi dạy cho con người cách sử dụng sức mạnh Phlogiston, mọi người đã xây dựng thành phố trên Hanan Pacha. Trong thành phố có cung điện và đền thờ lộng lẫy, chúng được xây dựng từ bảo thạch quý hiếm, những chiếc lông vũ lấp lánh và những bông hoa ngát hương thơm.

Sau khi hoàn thành mọi thứ, Waxaklahun Ubah Kan quyết định nâng Hanan Pacha lên một nơi cao hơn.

"Vì vậy, mọi người không được tiếp tục ăn những thứ mặt đất này sản sinh ra, ngoại trừ nước. Đó là vì, mọi dòng suối trên thế gian đều đến từ ngọn nguồn của muôn dòng nước, không bị khống chế bởi Dạ Thần."

Chaac không hiểu tại sao phải đến một nơi cao hơn, cũng không muốn rời khỏi Natlan. Nhưng nếu đem chuyện này đến hỏi Waxaklahun Ubah Kan, hẳn là ngài sẽ chỉ nói về những thứ khó hiểu như "lục địa mặt trăng" hay "Đá Thánh Newark" gì đó.

Vì Waxaklahun Ubah Kan là người thông minh nhất thế gian, mọi người vẫn luôn làm theo lời ngài. Thế là tất thảy bắt đầu nuôi cá giữa biển không trung, trồng tảo làm thức ăn, và Hanan Pacha bay lên ngày một cao hơn.

Cuối cùng, Dạ Thần đã nhận ra ý đồ của hiền giả. Vì sợ loài người rời đi, nên họ đã quyết định tìm cách ngăn chặn kế hoạch của hiền giả.

Một hôm, nhân lúc hiền giả rời đi, Dạ Thần cải trang thành người trong bộ tộc, mang theo một bình nước thần bí tìm đến Chaac đang đứng gác bên hồ.

"Người bạn à, đừng canh gác dòng nước trong hồ nữa. Nhìn xem, bình nước trong tay tôi ngọt hơn cả trăm lần nước hồ, mau nếm thử đi."

Tuy cũng nhớ lại lời của hiền giả, nhưng đó cũng chỉ là nước mà thôi, chắc sẽ không sao cả. Chaac nghĩ vậy, bèn đưa tay nhận lấy bình nước và nhấp một ngụm.

Hương vị nếm thử này quả nhiên ngọt lịm khó bì. Thế là Dạ Thần lại đưa thêm nước ngọt cho anh ta. Chaac đem thứ nước đó lên Hanan Pacha, phân phát cho mọi người.

Nhưng Chaac không biết rằng, thứ nước ngọt ngào đó được ủ từ ngũ cốc trên mặt đất. Nói theo cách của chúng ta bây giờ thì, đó chính là rượu.

Khi hiền giả trở về, mọi người đều đã say khướt.

Hiền giả biết họ đã không còn cách nào rời khỏi Natlan nữa, nên đã đuổi mọi người khỏi Hanan Pacha. Những con người ly tán mang theo Phlogiston, tản ra khắp nơi trên Natlan.

Còn Hiền Giả Trộm Lửa thì bước lên đường về.

"Đường về? Lẽ nào ngài ấy định quay về vùng đất đỏ và đen đó sao?"

"Rốt cuộc có nghe tôi nói không vậy? Vùng đất đỏ và đen rõ ràng là nơi hiền giả trộm Phlogiston. Chậc, nhưng đúng là truyền thuyết không hề nhắc đến quê hương của hiền giả là ở đâu... Vậy nên tôi nghĩ, đường về ở đây có lẽ ám chỉ một ngày nào đó ngài ấy sẽ trở lại."

"Vừa nghe đã biết là lời văn vở của người kể chuyện. Sẽ tốt hơn là không nên cố gắng tạo ra sự hồi hộp đấy!"

Tóm lại, sau khi Hiền Giả Trộm Lửa rời đi, Chaac đã tiếp nhận chỉ dẫn của Dạ Thần, xây dựng một bộ tộc sinh sống trên mặt đất. Thời đại của nhân loại Natlan bắt đầu từ đấy, nhưng đó lại là một câu chuyện khác mất rồi.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton