Văn Phòng Mèo VIII

Văn Phòng Mèo VIII
Văn Phòng Mèo VIIINameVăn Phòng Mèo VIII
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, loc_fam_book_family_1052
RarityRaritystrRaritystrRaritystr
Description"Tuy nhiên, lão gia hình như đã đón mùa xuân tình yêu thứ hai rồi nhỉ?" - Những người hầu lén lút nói...
Nhưng mà, đây cũng là chuyện rất lâu sau đó rồi.

Item Story

Perroux bị ánh nắng chói chang đánh thức, mở mắt và vô thức dùng tay dụi mắt...
Tay và chân đều đã trở lại rồi, không còn là móng vuốt và lông mèo nữa.
Tối qua đã xảy ra chuyện gì nhỉ? Perroux cố gắng nhớ lại.
...Lúc đó, mèo đen trắng Perroux chuyển hướng xe ngựa quay trở về.
Lúc này, đồng hồ còn chưa điểm mười hai tiếng.
Trước khi những xe ngựa khác quay lại, Perroux cũng như một chú mèo bình thường, nhảy từ trên xe ngựa xuống, né khỏi tai mắt của mọi người để về nhà...
Vậy còn bây giờ...? Chết rồi! Mặt trời đã lên cao thế này, đã đến giờ trực ban của Perroux từ lâu rồi!
Perroux bật dậy, mặc lại trang phục, quay lại dáng vẻ của Perroux giữ cửa.

Cánh cổng lớn nhà lão gia đóng chặt, treo biển "Từ chối tiếp khách".
"Mất mèo cưng, lão gia buồn bã đến đổ bệnh luôn rồi..."
"Cô mèo đẹp như thế, đến mình cũng thích, bị đám trộm nhòm ngó cũng không có gì lạ..."
"Thật đáng thương, liệu có ai tốt với nó như lão gia không nhỉ?"
Những người phục vụ lão gia lẩm bẩm nói thế.
Xem ra hôm nay không cần trực ban rồi, hiếm khi được nghỉ phép, nhưng Perroux lại lo lắng không thôi.
Đi đâu rồi nhỉ? Văn Phòng Mèo.
Đêm hôm đó, rồi mấy đêm liền, Perroux quay lại chỗ xe ngựa chở rác, lần lượt kiểm tra từng cái bóng dưới ánh đèn đường, nhưng chẳng thấy cái hố tối tăm nào nữa.
Ủng và mặt nạ cũng không thấy nữa rồi.
Giống như phép thuật chưa từng xảy ra, Perroux cũng chưa từng gặp mèo biết nói chuyện.
Có thể là sếp mèo mướp đi rồi, Văn Phòng Mèo cũng đóng cửa rồi chăng...

Lão gia ốm suốt ba tháng trời, một buổi sáng mùa hè bỗng nhiên khỏe lại.
Từ phòng ngủ truyền đến tiếng ngân nga của lão gia, một bài hát vui tươi nhẹ nhàng, là kiểu những người trẻ tuổi thích hát khi mời bạn nhảy trong các buổi vũ hội.
"Perroux, qua đây." - Lão gia vẫy tay với Perroux.
"Thình thịch... Thình thịch..." - Trái tim Perroux bỗng đập rất mạnh, không lẽ...?
"Bộ lễ phục này ta đã mặc lâu rồi, đem vứt đi rồi đi mua cho ta một bộ mới nhé! Kiểu dáng... phải thời trang một chút đấy." - Lão gia hòa nhã nói.
"Vâng..." - Perroux thở phào, ôm bộ lễ phục cũ rồi ra ngoài.
"Nhưng mà, chẳng phải lão gia là người cực kỳ cứng nhắc và cố chấp hay sao?" - Perroux và đám người hầu thầm nghĩ.
Trong túi áo của bộ lễ phục rơi ra một mảnh giấy.
Là thư sau khi mèo mướp rời đi, lũ mèo dùng giọng điệu của mèo lông dài viết thư cho lão gia để thông báo rằng mình vẫn bình an:
"Cha à, con rất khỏe, con còn gửi cả cá khô và chuột khô, cha hãy thưởng thức nhé."
"Ngoài ra, người đại diện cầu hôn, phu nhân von Frigga, thực sự là một người có thật và trái tim người đó đang dành cho cha đấy. Đến lúc cha cũng phải tìm một người bạn đời rồi."

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton