Văn Phòng Mèo II

Văn Phòng Mèo II
Văn Phòng Mèo IINameVăn Phòng Mèo II
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, loc_fam_book_family_1052
RarityRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionSau khi giải mã phép thuật tiếng mèo, Perroux đã tìm thấy lối vào văn phòng, cứ thế "nhảy xuống dưới bóng tối", sau đó thì sao?

Item Story

"Ngài đến rồi à! Mời ngồi, mời ngồi."
Những chú mèo rất vui.
"Đúng vậy! Muốn tìm được văn phòng này thật không dễ dàng."
Tối hôm đó, Perroux đã đi theo chỉ dẫn trên thiệp mời, vừa ngó nghiêng vừa tìm suốt đoạn đường.
Thì ra, trong những xe ngựa vận chuyển rác này có một chiếc xe ngựa bị hỏng bánh, dừng tại chỗ. Trong bóng tối dưới xe, Perroux tìm thấy miệng hố đen ngòm như hòa làm một với bóng tối, bên trong truyền đến âm thanh và ánh sáng mơ hồ, còn có cầu thang dạng xoắn ốc để đi xuống.
Đây chính là Văn Phòng Mèo vô cùng kín đáo.
"Đây là bản tính của những kẻ lang thang, mong ngài thông cảm!"
Chú mèo có vằn hổ nheo đôi mắt màu vàng, nói một cách khiêm tốn, nhưng đuôi lại cong lên một cách đầy kiêu hãnh.
Perroux nhận ra được đây chính là con mèo mướp mà anh thường cho ăn, nó thường nằm sấp trên cửa sổ nhà lão gia, nhàn nhã vẫy đuôi. Còn những con mèo khác thì, Perroux có hơi lạ lẫm.
Mèo mướp giới thiệu từng thành viên với Perroux:
Mèo Sếp, chính là mèo mướp đây.
Phụ trách đấm đá, là mèo tay hoa với đầy hình xăm ở bên trái đây.
Còn mèo tam thể bên phải đây vô cùng lanh lợi. Thư gửi đến Perroux, là do mỗi chú mèo lấy một cọng râu để ghép lại thành bút viết, sau khi chấm mực thì được viết bởi mèo tam thể.
"Còn mèo củi này đây, tuy có hơi xấu, trên người lởm chởm mất vài mảng lông, nhưng xin đừng ghét bỏ nhé!"
Chính là những chú mèo như vậy đã tạo nên Văn Phòng Mèo, để giải quyết khó khăn cho mèo trong thành.

"Vậy thì, văn phòng từng giải quyết những khó khăn gì vậy?"
Perroux tò mò hỏi.
Mèo mướp vẫy đuôi sang bên trái, đến lượt mèo tay hoa bước lên.
"Đây là mèo tay hoa dũng mãnh, meow! Ủy thác mà mèo sếp thích ngáy gửi đến là do đây giải quyết đó, méo!"
"Vị mèo sếp đó, đã mở một nhà trọ cực kỳ xa hoa, không thua gì khách sạn xịn xò của con người đâu. Khi mở cửa, sẽ có vô số khách đến ở đấy."
Mèo cũng có khách sạn của riêng mình à! Suýt chút nữa Perroux đã rút sổ tay ra ghi lại.
Ngay cả Perroux cũng chỉ đi ngang qua cửa, nhìn vào trong một cách đầy ngưỡng mộ. Tâm trạng này, hệt như lúc nhỏ nhặt được giấy bóng bảy màu gói kẹo, không kìm được mà liếm để nếm thử.
"Nhưng mà, tiếng ngáy của mèo sếp lớn quá rồi, meo. Ồn đến mức khách hàng không ngủ được, việc làm ăn cũng vì vậy mà ảm đạm hẳn, méo."
"Rồi đột nhiên một hôm, trong nhà trọ xuất hiện một đám chuột, cắn hư đồ của khách, thế là mèo sếp đã ra tay lập công lớn, meo."
"Từ đó trở đi, mỗi khi nghe tiếng ngáy của mèo sếp, là các khách hàng sẽ yên tâm nói: Mèo tốt... Mèo tốt..."
"Thật ra thì trong nhà trọ vốn không có chuột, meo. Đều do chúng tôi nửa đêm bắt chuột thả vào, rồi lại bắt lại!"

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton