Ma Nữ Nhỏ Và Ngọn Lửa Bất Diệt VII

Ma Nữ Nhỏ Và Ngọn Lửa Bất Diệt VII
Ma Nữ Nhỏ Và Ngọn Lửa Bất Diệt VIINameMa Nữ Nhỏ Và Ngọn Lửa Bất Diệt VII
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, loc_fam_book_family_1051
RarityRaritystrRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionTuy được trang trí khá tinh xảo, nhưng nội dung thực tế đều được viết tay. Nhìn từ nét chữ thì tác giả không chỉ có một người. "Tôi đã tìm ra ý nghĩa của việc viết lách, đó là để nói với cô rằng: Tôi ước gì cô cũng có mặt ở đây."

Item Story

Khi cô bị sóng lớn của biển thời gian cuốn đi, vượt qua vô số mắt xoáy nhân quả hội tụ, vượt qua vô vàn sợi tơ trên khung cửi, cô đã bỏ lỡ rất nhiều thứ. Ngay cả buổi tiễn biệt của đại ma nữ mà cô ngưỡng mộ cũng kết thúc một cách quạnh hiu và cô chẳng thể tham gia.
Sao cũng được, dù sao tiểu ma nữ cũng vượt qua đủ loại thí luyện khác nhau, khiêu chiến vô vàn thứ quái quỷ, và đã đến được trước mặt ma nữ già. Thật ra tiểu ma nữ cảm thấy những trải nghiệm này chẳng đáng nhắc tới, trước đó tại sao phải tốn nhiều công sức như vậy. Tóm lại, quan trọng nhất chỉ có tiệc trà của ma nữ và mục tiêu mà cô theo đuổi mà thôi.
Thực tế thì khi bắt đầu hành trình cô đã nhìn thấy rồi. Dù là bầu trời hay trong hang động đen kịt như một túi than, thì chúng ta đều biết rằng cả hai thực ra chẳng có gì khác biệt... Ngôi sao phát ra ánh sáng yếu ớt, cố gắng chống lại bóng tối của thế giới bủa vây tấn công. Sau khi vũ trụ dần trở nên ảm đạm, tất cả ngôi sao và cả ngôi sao được xưng là mặt trời kia chợt lụi tắt, mọi người quyết định gọi nó là Sao Bọ Cạp. Tiểu ma nữ nhớ rằng mình đã từng nghe câu chuyện này trong tiệc trà của các ma nữ, nhưng cô chỉ nhớ mỗi cái tên, những thứ khác đều không nhớ nữa.
Tóm lại, tiểu ma nữ đến trước mặt ma nữ già, ma nữ già thật ra chính là Sao Bọ Cạp cuối cùng vẫn cháy sáng. Nhưng lúc này đây ngọn lửa đã rất yếu ớt, chỉ còn lại chút tro tàn. Tiểu ma nữ nắm lấy tay bà. Tay của ma nữ già đã như một cành cây, khô cằn và yếu ớt. Cô nhớ lại, ma nữ già cũng từng là một tiểu ma nữ, tay của bà cũng từng trắng trẻo mềm mại như tay cô, ma nữ già cũng từng dùng đôi tay như vậy để nâng tách trà một cách tao nhã, để mang đến rất nhiều ma pháp, thắp lên ngọn lửa của nhiều thế giới.
Tiểu ma nữ nói:
"Xem ra mọi người đều không muốn ngọn lửa tắt đi, chuyện này cũng không còn cách nào khác. Trong lần tạm biệt trước... khi đó bà cũng có mặt... Các ma nữ từng nói, trong năm tháng dài đằng đẵng, Hội Ma Nữ trường sinh đã mất đi rất rất nhiều thứ, việc sống, chết, yêu, hận đều đã trở nên không mấy quan trọng nữa. Nhưng thực ra đó chỉ là nói dối thôi, cũng chỉ là cách nói để an ủi những người bạn rời đi trước họ. Thực ra ma nữ đều rất trân trọng chút ánh sáng và ngọn lửa nhỏ nhoi trong thế giới tối đen không hy vọng, cũng trân trọng cả chiếc bóng do ánh lửa rọi xuống."
"Bà luôn nói mình không bằng chúng tôi, nhưng tôi luôn cảm thấy bà mới là ma nữ lợi hại nhất, đáng yêu nhất. Bà luôn nói mình không để lại được điều gì, nhưng trong những câu chuyện mà bà để lại đã chứa đựng vô số thế giới. Cho dù qua thêm một trăm năm, một ngàn năm nữa, cho dù ngày tận thế mà ma nữ chiêm tinh nào đó lo lắng có ập đến, hay tất thảy ma nữ vốn trường sinh đều qua đời đi chăng nữa, thì những ánh sáng nhỏ nhoi chiếu rọi thế giới nhỏ bé này cũng sẽ không bao giờ nhòe đi. Đúng vậy, bà mới là đại ma nữ lợi hại nhất, lợi hại hơn chúng tôi nhiều. Tôi sẽ rất nhớ bà. Tạm biệt nhé."
Ma nữ già không đáp lại, vì nơi đây chỉ còn một cái vỏ rỗng, không khác biệt gì so với vô số vỏ rỗng mà tiểu ma nữ từng gặp trong hành trình, nguyên liệu cấu thành cơ bản cũng giống nhau. Điều khác biệt duy nhất với vô vàn vỏ rỗng khác chính là chút ánh lửa nhỏ nhoi đó.
Tiểu ma nữ lấy đi ngọn lửa thiêu đốt ma nữ già, bước lên con đường trở về. Tóm lại, câu chuyện đến đây là kết thúc. Cuộc mạo hiểm của tiểu ma nữ vẫn sẽ tiếp tục, vì cô đã quyết định mang theo ngọn lửa của ma nữ già đi khắp vũ trụ, thắp sáng mọi ngóc ngách của thời gian.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton