Di Vật Của Người Muốn Chuộc Tội

Di Vật Của Người Muốn Chuộc Tội
Di Vật Của Người Muốn Chuộc TộiNameDi Vật Của Người Muốn Chuộc Tội
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
RarityRaritystr
DescriptionMột lá thư tìm được trong Ảo Cảnh Veluriyam, vết gấp ngay ngắn, chỗ gấp hơi ố vàng. Có thể nhìn ra đây là vật phẩm mà trước đây rất lâu đã có người để lại trong ảo cảnh.

Item Story

(Một bức thư được gấp ngay ngắn, vết gấp hơi ngả vàng, chất giấy hơi giòn, nội dung viết trên đó như sau...)

...Đến ngày hôm nay, tôi vẫn còn mắc kẹt trong cơn ác mộng đó, mọi thứ trước mắt dường như đều quay lại, quay lại nơi chiến trường đó, lửa trận lan tận chân trời, hình bóng ma vật mập mờ, nhìn không rõ hình dáng, tiếng than oán đã rơi vào trong bóng đen tĩnh lặng trước khi kịp phát ra khỏi cuống họng. Còn nữa... ôi, còn có người bạn đã cứu tôi ra khỏi nanh vuốt của đám thú đen kịt, trên chiến trường, cung đao đã rơi xuống khỏi cánh tay không còn sức lực của anh ấy, cơ thể dần chìm vào trong đầm lầy ô uế, gương mặt đang hé miệng nhìn về phía tôi, nhìn về phía tôi...

...Tôi từng may mắn sống sót trong trận chiến đó, không, cái gì mà may mắn chứ, là tôi đã mất đi lòng tin, từ bỏ đi chiếc thương thập tự trong tay mình, bỏ rơi các binh sĩ đã cùng mình chống lại tai ương, bỏ chạy khỏi chiến trường như một kẻ mất đi lý trí. Hành vi này, thật hổ thẹn với sự tín nhiệm của Shogun đại nhân, và cũng đã phụ đi thanh danh mà tổ tiên lưu truyền đến nay... Chuyện đến nước này đã không còn mặt mũi quay về Yashiori nữa. Tôi đã bỏ trốn khỏi chiến trường, nhưng tôi thật sự đã chạy thoát sao, từ đó về sau, hàng ngày tôi đều mơ thấy chiến trường tàn khốc đó, mơ thấy những gương mặt trắng bệch vì mất máu, mơ thấy bạn mình trước lúc chìm vào đầm lầy đen tối hình như đang gọi tên mình... Và thông thường, chỉ có thể nhờ vào ảo ảnh tạo ra từ "Hộp Shinrou", mới có được một chút yên bình.

...Thật nực cười, "Hộp Shinrou" này là do mẹ đã xin từ Đền Mouun khi tôi được huy động đi thảo phạt viễn chinh lúc tôi còn là thái thú ở Yashiori, với mong muốn sẽ giảm bớt thương tích mà tôi phải chịu trên chiến trường. Lúc đó tôi còn nói "Con kế thừa danh tiếng Kitain, sao có thể sử dụng vật này chỉ vì chuyện thương tích cỏn con chứ." Nhớ đến việc này thật khiến người ta không biết giấu mặt vào đâu. Nếu để người mẹ từng là pháp sư nhìn thấy được bộ dạng hiện nay...

...Tôi đã chịu đủ rồi việc phải lưu vong bên ngoài, chịu đủ rồi những ngày tháng bị giày vò. Hôm nay tôi, hôm nay tôi cuối cùng đã quay lại được nơi này, ôi, tôi đã vô số lần nhìn thấy trong cơn ác mộng, chỉ sợ hãi không kịp né tránh, ấy vậy mà cũng lại là nơi mà tôi vô cùng ước ao được quay lại. Ôi... đôi cánh tay này đã không thể vung thương một cách thoải mái như thời còn trẻ nữa, nhưng lần này, tôi nhất định có thể cứu được bạn mình, nhất định có thể... tẩy sạch ô uế, lần này tôi nhất định sẽ đi theo Shogun đại nhân... mãi đến, mãi đến thời khắc cuối cùng.

Kitain Hideie

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton