Mảnh Giấy Rải Rác Nhưng Được Bảo Quản Tốt IV

Mảnh Giấy Rải Rác Nhưng Được Bảo Quản Tốt IV
Mảnh Giấy Rải Rác Nhưng Được Bảo Quản Tốt IVNameMảnh Giấy Rải Rác Nhưng Được Bảo Quản Tốt IV
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyMảnh Giấy Rải Rác Nhưng Được Bảo Quản Tốt I, Non-Codex Series
RarityRaritystr
Description(test)壁画区阅读物·其四

Item Story

...
Thật sự cảm ơn các Eidolon Thủy đã đồng hành và giúp đỡ, cuối cùng tôi đã hoàn thành kiệt tác đầu tiên của mình sau những vấp ngã...
Theo tiêu chuẩn của tôi ở những năm đầu, bức bích họa này không có gì để gọi là "kiệt tác", lại còn có thể thay đổi theo thời gian và hoàn cảnh ở đây, thậm chí sẽ bị di dời vị trí... Nhưng thực tế đây là tác phẩm tâm huyết và yêu thích nhất của tôi cho đến nay.
Nó đã đánh thức tôi, một người luôn đắm chìm trong những giấc mơ.
Tôi của trước đây quá non trẻ. Tôi đã đưa ra một kết luận sai lầm về sự nghiệp vĩ đại của hội họa dựa trên sự hiểu biết hời hợt của mình mà không hề tìm hiểu về nghệ thuật.
Kết quả là, khi tôi thực sự muốn vẽ một tác phẩm vĩ đại, khi đã cố gắng hết mình để vẽ, lại phát hiện ra bản thân không hề đủ trình độ.
Điều mà tôi đã nhiều lần nhấn mạnh vào thời điểm đó là cái gọi là ánh sáng, bóng tối và đường nét "hút hồn" người xem thực chất chứa đựng quá nhiều sự kiêu ngạo không tưởng và đơn thuần chỉ là theo đuổi sự hoàn hảo của hình thức.
Kỹ năng hội họa cực kỳ hoàn hảo, cũng như vẻ đẹp phổ quát mà ai cũng phải ngưỡng mộ, có thể là những nhận định sai lầm.
Trong những ngày tháng sống ở "Ảo Cảnh Veluriyam", Idyia và Eidolon Thủy đã cho tôi thấy rất nhiều cảnh đẹp và kể cho tôi nghe những câu chuyện đằng sau những khung cảnh đó.
Chúng là những sự vật tồn tại trong thực tế, xét theo tiêu chuẩn đánh giá của hội họa, chúng không thể nào đạt được sự hoàn hảo đến từng đường nét, từng màu sắc.
Nhưng chúng lại mê hoặc tôi và khiến cho tôi có nhiều cảm xúc.
Những đường nét, sáng tối của chúng không thu hút được đôi mắt kén chọn của tôi, nhưng lại thu hút được trái tim tôi, khiến tôi nảy sinh một loại cộng hưởng.
Vì vậy, tôi đã vẽ tất cả những gì mà bản thân đã nhìn thấy và nghe được trong thời gian này vào bức bích họa này.
Bây giờ tôi chỉ cảm thấy, một bức tranh vĩ đại không nên lấy kỹ thuật hoa lệ làm tiêu điểm cuối cùng, và chỉ tập trung vào việc vẽ từng chi tiết đến mức không thể mài giũa thêm.
Mà nên bắt đầu từ việc trình bày nội dung cảm động, sau đó xây dựng tất cả ánh sáng, bóng tối và đường nét.
Ừm... Phán đoán này cũng có thể là phiến diện. Tôi sẽ không còn không biết trời cao đất dày, cố gắng khái quát những nguyên tắc và những lời sáo rỗng mà mọi người đều công nhận.
Tôi chỉ muốn vẽ những tác phẩm khiến tôi hài lòng, và cố gắng hết sức để mang lại cảm xúc cho người khác.
Vì lý do này, tôi không thể ở đây mãi mãi, tôi vẫn phải quay lại đường phố và rèn luyện kỹ năng vẽ của mình cho vững vàng.
Bức bích họa này sẽ là minh chứng mà tôi để lại trong Ảo Cảnh Veluriyam, và nó cũng sẽ là món quà dành cho Idyia và những người bạn Eidolon Thủy...
...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton