Câu Chuyện Ngàn Đêm VI

Câu Chuyện Ngàn Đêm VI
Câu Chuyện Ngàn Đêm VINameCâu Chuyện Ngàn Đêm VI
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Câu Chuyện Ngàn Đêm
RarityRaritystrRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionTrong thời kỳ tai họa, học giả lưu lạc đi khắp rừng mưa, sa mạc và thành bang, thu thập và biên soạn lại bộ câu chuyện. Tương truyền câu chuyện mà tác giả đã thu thập được là vô số, nhưng giờ đây chỉ còn vài phần sót lại.

Item Story

Câu chuyện về người bắt chim

Đây là một câu chuyện có liên quan đến một người chuyên bắt chim.
Phía Bắc vương quốc có một khu rừng rậm, trong rừng có một loài chim biết nói, cánh của chúng sặc sỡ, chúng tập trung lại một chỗ khi ánh bình minh chiếu rọi vào khu rừng, bay lượn giữa những cành cây cao vút tựa như những vầng mây, hót vang không ngừng. Và trong khu rừng có một ông lão, dáng vẻ khô héo, gầy ốm và đen nhẹm, ăn mặc rách rưới, giống như người hoang dã, suốt ngày tìm cách bắt loài chim này.
Cũng giống như những cây cối cao chọc trời cũng đã từng là mầm non tươi mới, ông lão này trước đây cũng từng là một thiếu niên trẻ trung tuấn tú, anh lớn lên trong một thôn làng ở bìa rừng, vì thân thủ nhanh nhẹn và tấm lòng lương thiện mà được mọi người yêu mến, lúc đó các cô gái trong làng không ai là không ái mộ anh. Nhưng chàng thiếu niên chỉ chung tình với người mình yêu, người yêu của anh là thiếu nữ làm tư tế trong rừng, vì được rừng rậm yêu mến, nên có thể xuất hiện với đủ thần thái đẹp mê người, thiếu niên cũng thường kinh ngạc không ngớt.
Thiếu niên thường nghĩ, nếu có thể ở cùng với thiếu nữ tư tế, cứ như thế cho đến cuối đời anh cũng bằng lòng.
Thế nhưng quãng thời gian tươi đẹp chẳng được dài lâu, vương quốc phải bắt đầu một cuộc chinh chiến dai dẳng, mọi thanh niên đều phải tòng quân, thiếu niên cũng phải rời xa cố hương để đến chiến trường. Vào đêm trước khi đi, lần đầu tiên anh thấy người mình yêu rơi lệ, giọt nước mắt ấy giống như hạt sương đọng trên lá, rơi vào trong tim chàng thiếu niên. Lúc đó anh không biết tại sao thiếu nữ lại đau buồn đến vậy, chỉ nghĩ rằng đối phương đau lòng vì cuộc chia ly sắp đến, thế là bèn vội vàng hứa hẹn tương lai với nàng, hy vọng như thế có thể làm thiếu nữ bớt đau buồn.
Thiếu nữ buồn đau, chưa chút phản ứng lại với những lời hứa hẹn đó. Chỉ là sau một chút trầm tư, nói rằng, sau này nàng sẽ điều khiển những con chim biết nói, để chúng bay đến bên cạnh thiếu niên, đem đến những lời nói của người thương ở phương xa đang nhớ nhung chàng. Tuy rằng điều này có hơi kỳ lạ, nhưng thiếu niên nghĩ, có lẽ chẳng qua chỉ là thiếu nữ vì muốn níu kéo trái tim chàng nên đã thể hiện sức mạnh.
Thiếu niên gật đầu đồng ý.
Ngày hôm sau, thiếu niên bước chân lên hành trình chinh chiến, trở thành sĩ binh của vương quốc, vốn dĩ anh nghĩ rằng rất nhanh thôi sẽ có thể trở về. Thế nhưng chiến tranh kéo dài rất lâu, rất lâu, mãi cho đến khi dưới cằm của thiếu niên đã bắt đầu mọc râu, ánh mắt trở nên nghiêm nghị mà sắc bén, đôi tay trở nên chai sần vì cầm vũ khí, thì trận chiến mới tuyên bố kết thúc.
Mà trong cuộc chiến tàn khốc ấy, thứ duy nhất đem lại chút an ủi cho thiếu niên, chính là chim biết nói bay đến từ cố hương. Những con chim ấy giống như có thần linh giúp đỡ, luôn có thể tìm đến anh vào đêm khuya yên tĩnh, đem đến cho anh lời nhắn nhủ của thiếu nữ tư tế, như thế, thiếu niên có thể nghe được những lời nhớ nhung ngọt ngào của cô, nghe cô kể về những thay đổi nhỏ bé trong làng, hoặc viết một bài thơ ngắn cho anh.
Chia cách lâu ngày nhưng tình yêu mà thiếu niên dành cho thiếu nữ chưa từng giảm đi chút nào, ngược lại giống như tấm bia đá trong lòng anh, ngày một sâu đậm.
Sau khi chiến tranh kết thúc, anh nôn nóng quay về quê hương, muốn cưới thiếu nữ làm vợ, nhưng lại hay được tin thiếu nữ vì mắc bạo bệnh, sau khi thiếu niên ra đi một thời gian rất ngắn là đã trở về với đêm tối lạnh lẽo.
Thiếu niên cảm thấy vô cùng hoang đường, bởi vì rõ ràng vào tối hôm qua, thông qua chim biết nói anh còn nghe được cô ấy đọc câu thơ cho anh.
Anh xông vào trong sân nhà, cưỡng chế mở toang cánh cửa phòng đóng chặt của thiếu nữ, trong giây phút đó, vô số chim biết nói chịu sự điều khiển của bí thuật đang ngủ say chờ được đánh thức, ngược lại đã bị ánh mặt trời bên ngoài chiếu vào làm kinh động. Thế là những con chim thức tỉnh đó từ cánh cửa anh mở ra, từ bên người anh, bên vành tai anh, vỗ tung đôi cánh, trước khi anh định thần trở lại, đã như mây khói mong manh bay hết ra bên ngoài, bay về nơi rừng rậm mà chúng vốn thuộc về. Và sau đó, trước mắt của thiếu niên là một khuê phòng trống rỗng.
Lúc đó anh đã hiểu ra vì sao đêm hôm đó thiếu nữ lại đau buồn đến thế, lại đưa ra sự sắp xếp kỳ lạ như thế.
Và cũng đã hiểu được những con chim biết nói đã bay đi hết vì bị động tác mở cửa của anh làm kinh động kia, là do thiếu nữ trước khi lâm chung đã chuẩn bị cho quãng đời còn lại của anh, thậm chí là chuẩn bị quá nhiều lời nói.
Tuổi thọ của chim thực ra dài hơn rất nhiều so với con người tưởng tượng, sau hôm đó, thiếu niên đã đuổi theo những con chim biết nói đã bay tứ tán vào trong rừng, theo đuổi linh hồn của thiếu nữ gửi gắm vào mỏ chim, muốn rửa sạch tội lỗi đã đem tình yêu của người thương rải khắp khu rừng, ngày đêm tiếp nối, quên ăn quên ngủ, tựa như người điên. Thế là thiếu niên trở thành trung niên, trung niên rồi trở thành lão niên. Cho dù không còn được nghe thấy thứ gì mới nữa, dù cho những con chim còn nhớ được lời nói của thiếu nữ càng ngày càng ít, nhưng có lẽ vẫn còn một câu, lỡ đâu vẫn còn một câu nói mà mình chưa từng nghe thì sao, chỉ vì chấp niệm này, mà người bắt chim không còn là thiếu niên kia nữa vẫn không muốn bỏ đi.
Anh rất thành thục trong việc dụ và bắt lấy những con chim đó, cho chúng vào lồng, anh sẽ dịu dàng vuốt ve cổ chúng, đùa giỡn với chúng, cho chúng ăn những loại hạt ngon nhất, uống thứ nước thanh khiết nhất, rồi nói với chúng, nói đi nói đi, chim biết nói, hãy nói về người yêu của ta, nói xem thiếu nữ được rừng rậm yêu mến rốt cuộc đã huấn luyện ngươi, dạy ngươi học những gì rồi.
Thế là những con chim sau khi ăn uống no nê, có khi sẽ nói ra câu chuyện thế này...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton