Câu Chuyện Về Shiruyeh Và Shirin I

Câu Chuyện Về Shiruyeh Và Shirin I
Câu Chuyện Về Shiruyeh Và Shirin INameCâu Chuyện Về Shiruyeh Và Shirin I
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Câu Chuyện Về Shiruyeh Và Shirin
RarityRaritystrRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionTrong gió đêm, Trấn Linh kể câu chuyện về cậu bé chăn cừu. Đó là một câu chuyện không rõ nguồn gốc và đầy vô lý.

Item Story

"Câu chuyện sắp kể tiếp theo đến từ thời đại "Vua Dịch Bệnh" Shiruyeh. Chỉ có điều, vào lúc đó vị phiên vương này vẫn chưa nổi tiếng với ác danh "Đại Dịch Shiruyeh", thần dân của hắn ta cũng chưa lưu lạc vào thế giới đen tối, trở thành loài thú hoang mất đi khả năng ngôn ngữ và gương mặt..."
Tinh linh của Nguyệt Nữ Thành khựng lại một lúc, duỗi lưng thật dài. Những đồng bạc trên cổ tay và mắt cá chân phát ra tiếng kêu leng keng, giống như rất bất mãn vì Thú Thồ Hàng quá xóc nảy.
"Mà này, nhóc quạ, ngươi có biết ý nghĩa của cái tên "Shiruyeh" không?"

"Ừm... hoang đường nực cười, kẻ hèn ti tiện?"
Thiếu niên bị gọi là "nhóc quạ" thuận miệng đáp. Quá mệt mỏi với sự uy hiếp từ ánh nắng mặt trời và cát lún, cậu không lòng dạ nào để ý đến câu chuyện của bạn đồng hành.
"Trong bộ lạc của bọn ta, "Shiruyeh" là một cái tên đáng sỉ nhục, chỉ thủ lĩnh bị trục xuất mới bị in biệt hiệu này trên trán, chỉ khi nguyền rủa và giễu cợt thì lời đó mới được thốt ra khỏi miệng. Đây là truyền thống của bọn ta... Nhưng thiết nghĩ ở bộ lạc khác thì chắc cũng không khác gì nhiều."

"Ha ha! Kiến thức của người phàm giống như dòng cát, dao động bất định như ngọn gió thời gian. Thật quái dị!"
Câu trả lời chiếu lệ của "quạ đen" đã thu hút sự chế nhạo đầy hứng thú của tinh linh.
"Thật ra... trong ngôn ngữ thất lạc, "Shiruyeh" có hàm ý là "sư tử con chưa dứt sữa". Phụ vương của hắn "Parvezravan" đã đặt cái tên này cho đứa con cưng vào ngày đầy tháng, nhưng lại hoàn toàn không biết rằng, chính ông ấy, vị phiên vương tự xưng là "Linh Hồn Thường Thắng" sẽ bị "sư tử con" mà ông yêu quý xé xác như một con linh cẩu..."

Tinh linh dừng lại một lúc, dường như sợ người nghe nhàm chán, trao đổi với cậu thiếu niên bằng ánh mắt, rồi tiếp tục kể:
"Về phần "Parvezravan". Truyền thuyết kể rằng vào thời đại mà những người phàm tự xưng phiên vương thống trị một phương, "Parvezravan" từng là một trong những vị vua hùng mạnh nhất..."

"Parvezravan" vốn không phải là tên thật của vị phiên vương này. Các tinh linh nói rằng, ông ấy từng là một cô nhi không cha không mẹ, được con chim khổng lồ Ghoghnus nuôi dưỡng trong tổ, được đặt tên là "Kisra", tức "người được ban cho cái tên hay". Sau này vì tham vọng xưng bá, được thần điểu phù trợ, lại được phiên vương Ormazd Shah nhận làm con nuôi, trở thành hiền triết và anh hùng giữa đám người phàm.

Trong bài ca của dân tộc sa mạc đã biến mất kể rằng, Kisra đã vì phiên vương Ormazd Shah mà tiến đánh khắp bốn phương trên mặt đất, khiến cho chín mươi chín thành trì hủy hoại đi các tòa tháp cao và tường thành được xây từ bùn vữa và đồng đen, đánh bại thủ lĩnh của chín mươi chín bộ tộc du mục, lại trói chín mươi chín vị hiền triết trí tuệ thông hiểu nguyên lý sao trời bằng gông xiềng vàng, dẫn về giam cầm trong vương thành Gurabad cao ngất.

Lúc đó, vùng đất thiên đường "Valivija" đã bị cơn bão cát vàng điên cuồng cuốn sạch, ba vị ma thần sống đã ngã xuống không còn một ai. Trong sự hỗn loạn cùng mờ mịt suốt trăm năm, những con dân người phàm lưu lạc khắp nơi đã từng tự thủ tại lãnh địa của phiên vương, mãi cho đến khi chủ nhân của ta Al-Ahmar cùng Hiền Vương Gỗ Xanh thu nạp thần dân, xây dựng lại thiên đường ốc đảo, thời đại cát cứ của các phiên vương mới kết thúc.

Trở lại phần trước, nhờ công lao của Kisra, mà chiếc vương miện của Ormazd cũng ngày càng quý trọng hơn, cuối cùng thậm chí chiếc cổ của ông ấy cũng không thể chịu được sức nặng của chiếc vương miện nữa, không thể không dùng xích vàng ròng vĩnh viễn treo nó trong trung tâm đại sảnh.

Kisra trẻ tuổi đã nhận được phần thưởng tối cao từ phiên vương Ormazd Shah vì những thành tựu cái thế của mình. Ông đã ban cho người con nuôi cái tên "Parvez", và gả con gái Shirin cho cậu ấy. Trong khúc ca phiêu diêu của các tinh linh kể rằng, cô ấy là con lai giữa vị phiên vương người phàm và lão tổ mẫu Liloufar, do đó có được trí tuệ ưu việt, hưởng được tuổi thọ vô hạn, có thể dự đoán hung cát ngay lập tức như những nhà hiền triết thuở đầu.

Nếu Kisra Parvez dừng bước ngay lúc đó, tên tuổi anh hùng của ông ấy sẽ không có chút tì vết nào. Nhưng vào một ngày bị nguyền rủa nào đó, phiên vương Ormazd cùng ba trăm đứa con nối dõi đã bỏ mạng trong một đêm ở Thành Gurabad, sau khi biến cố hoang đường đó xảy ra, Kisra đã thuận lợi kế thừa vương vị, thêm cho mình danh hiệu "Ravan", trở thành phiên vương mạnh nhất trong số những người phàm trần.

"..."

Tinh linh cắt ngang câu chuyện, giương mắt nhìn mặt trời đỏ rực đang lặn xuống cồn cát. Sau đó huýt một tiếng chói tai, ý bảo chàng thiếu niên hãy dừng Thú Thồ Hàng lại, chuẩn bị hạ trại nghỉ qua đêm dưới cột đá gãy.

"Có người nói rằng..."
Tinh linh nhẹ nhàng nhảy xuống Thú Thồ Hàng, xoay mấy vòng trên cát, giống như vũ công "Setaria" đã thất truyền từ lâu, để ánh trăng vừa xuất hiện phủ đều lên làn da trong suốt của mình một lớp ánh bạc. Mùi hương của một dược bay theo trăm nghìn bím tóc, kèm theo tiếng chuông vàng ngân lên, lan đi thật xa.
Sau đó, tinh linh khẽ nghiêng người dừng ngón chân lại, khẽ cười thành tiếng.

Có người nói, vụ thảm sát ở Gurabad chính là do một tay anh hùng Kisra gây nên.
Có người nói, vào đêm xảy ra thảm kịch, ác điểu không móng vuốt đã bay ra khỏi thành, không ăn không uống, gào khóc suốt đêm. Trong thành, chuột mặt người gây ra tai họa, chúng gặm nhấm dây xích treo vương miện bằng vàng, làm vương miện nặng nề đó rơi xuống đất, hư hỏng biến dạng.
Người ta nói rằng, tiếng rơi của chiếc vương miện chấn động trời đất, thậm chí khiến cả những người hầu Fellahin định cư bên ngoài thành trì cũng đều phải run sợ vì một bạo chúa mà họ chưa từng gặp.
Sau đó, nghe nói thậm chí còn có Nhà Mạo Hiểm tìm được căn hầm cổ đại của Thành Gurabad bị vùi lấp dưới lớp cát vàng, trong đó ẩn giấu thể xác khổng lồ của Ormazd và những người con của ông, trên mỗi thi thể khô héo đều lưu lại dòng chữ cổ không thể đọc được...

"Hy vọng câu chuyện này có thể khiến cậu sợ hãi."
Tinh linh thích thú nhìn cậu bé phàm trần trước mặt đang uống nước từ cái bình làm bằng da thú.
Các bộ lạc trong sa mạc vốn luôn có bản năng tiết kiệm và thận trọng đối với nước uống, mà tinh linh lại là sinh linh được sinh ra từ nguyên tố thuần khiết, chưa từng biết được cảm giác khát nước, chưa từng thỏa mãn những thú vui xa xỉ, giống như vị công chúa Shirin thuở xưa trong câu hát của bài ca buồn.

"Về con gái Shirin của lão tổ mẫu Liloufar, câu chuyện của chúng ta chỉ mới bắt đầu..."
Tinh linh lại nở nụ cười gian xảo, đôi mắt như hổ phách, nụ cười giống như nàng công chúa cố quốc xưa kia.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton