Quỷ Võ Đạo

Quỷ Võ Đạo
Quỷ Võ ĐạoNameQuỷ Võ Đạo
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyNon-Codex Series, Non-Codex Lore Item
RarityRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionTác phẩm của tác gia Junkichi thuộc Nhà Xuất Bản Yae, là một trích đoạn từ tiểu thuyết ngắn "Quỷ Võ Đạo", bao gồm nội dung hai chương đầu của câu chuyện. Tuy chất lượng không ổn định nhưng vẫn có chỗ đứng nhất định trong lòng độc giả.

Item Story

"Thành Hoang Sơn - Chương 1"
Lại là cơn ác mộng tương tự, khiến Yutaka Riko quay trở lại đêm quỷ tộc bị hủy diệt.
Những đám mây đen kịt cuồn cuộn tràn ngập khắp ngôi làng, ngọn lửa như mực lan tỏa dữ dội, thiêu rụi hàng trăm ngôi nhà, lan dọc ra biển, nước biển sôi lên và bốc hơi, cát sỏi tan thành một chất lỏng nhớt.
Những lời tộc trưởng nói khi đẩy Riko xuống hầm vẫn còn văng vẳng bên tai, át đi tiếng kêu thống khổ xung quanh.
"Kataba Shintetsu phản bội quỷ tộc, gây ra tai họa này!".
Kiếm thuật của Riko do một tay Shintetsu dạy dỗ. Trong ký ức, cô ấy là một cô gái nhã nhặn, khóe môi luôn nở nụ cười khi trò chuyện với người khác.
Cho đến hôm nay, Riko vẫn không muốn tin rằng người thầy của mình, một nhân tài kiếm thuật đáng kính, lại làm một chuyện độc ác như vậy.
Nhưng những bùa chú và phong ấn rải rác khắp ngôi làng đều là bằng chứng hùng hồn, và phán đoán của tộc trưởng sẽ không sai.
Phải đối mặt với Shintetsu như thế nào đây?
Riko vẫn chưa hạ quyết tâm, chỉ có thể thở dài.
Tiếng thở dài làm con mèo trắng bên cạnh hoảng hốt, con mèo trắng nheo đôi mắt đầy bùn và xoa xoa mu bàn tay Riko.
"Xin lỗi, Cơm Nắm, làm mày giật mình rồi."
Cầm lấy chiếc bát gỗ đặt trước mặt con mèo trắng, lắng nghe âm thanh liếm nước nhè nhẹ của nó, và ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm bên ngoài lều.
Xuyên qua khoảng trống giữa những cành cây chiếc lá, có thể nhìn thấy bóng của những ngọn núi dưới ánh trăng, và những đường viền phức tạp của các tòa nhà trên rặng núi là một cảnh tượng độc đáo.
"Thành Hoang Sơn" đã gần ngay trước mắt. Những ngọn núi cao chót vót đã được khoét rỗng hoàn toàn và được xây dựng thành một thành phố hùng vĩ từ trong ra ngoài. Tương truyền rằng những "con dân của núi" sống ở đây là con cháu của những người khổng lồ, cao gấp đôi người phàm, thậm chí là hoa màu mà họ trồng cũng cực kỳ lớn. Quân Arahara của "Thành Hoàng Sơn" cũng đặc biệt hùng mạnh, từng nhiều lần giao chiến với các nước láng giềng và ít khi thất bại.
Lãnh chúa tàn ác của "Thành Hoàng Sơn" vẫn chưa bằng lòng, hắn khao khát sự bá chủ tuyệt đối.
Ba ngày trước, lãnh chúa mời Shintetsu gia nhập "quân Arahara", huấn luyện binh lính dưới quyền, truyền thụ kiếm thuật mà quỷ tộc tự hào, Shintetsu vui vẻ nhận lời...
Bất kể mục đích của Shintetsu là gì, trước hết là phải tìm và đánh bại cô ta và cho cô ta sự trừng phạt đáng phải nhận.
Sau đó lần theo manh mối của tộc trưởng, tìm kiếm ý nghĩa thực sự của "con đường sinh tử", dùng khuyết ngọc của Cơm Nắm, hồi sinh cho bộ tộc bị nạn.
Nghĩ đến đây, Riko lại thêm củi vào đống lửa, nằm nghiêng và chìm vào giấc ngủ, giữ sức cho trận chiến ngày mai.
...
"Thành Hoang Sơn - Chương 5"
Cục diện bế tắc đã bị phá vỡ.
Chủ tướng với thân hình cao to đích thân giám sát trận chiến, đã tiêu diệt vài tên đào ngũ. Vì vậy đã ổn định được trận hình, không còn ai dám bàn tán về việc lãnh chúa bị hành thích nữa.
"Làm gì phải hoảng sợ! Tên đó chẳng là gì cả! Cùng xông lên nào!"
Các binh lính mặt đối mặt, cho đến khi chủ tướng hô to, mới lần nữa xông đến Riko.
Riko đã nghe thấy, Riko tay run rẩy cầm đao, dọa đến Onigiri trong mũ trùm phải nghẹn ngào.
Thật xin lỗi, quỷ tộc sống trên hòn đảo hẻo lánh, không đủ dinh dưỡng thân hình không cao. Thân là kẻ địch của các người, quả thật không đủ khí thế...
Nhưng chỉ dựa vào khí thế thì không để đánh thắng bất kỳ ai.
Riko nhón chân xoay chuyển, múa thanh đao dài trong tay, ánh đao nhuộm đỏ lóe sáng cả chiến trường, phất thẳng đến chủ tướng.
"Không được né tránh".
Là do hồn ma của thành chủ đời trước giao phó kiếm pháp cho Riko, bỏ qua khoảng cách trên chiến trường, vung ra nhát đao chí mạng.
Phát ra âm thanh sắc bén của kim loại, kiếm của chủ tướng đối phương gãy làm đôi, hắn phát ra tiếng rên mơ hồ rồi ngã gục xuống đất.
Sau cái chết của chủ tướng, binh linh đột ngột kết thúc tấn công. Binh lính không dám tiến lên, chẳng mấy chốc lâm vào cảnh hỗn loạn, tan rã hoàn toàn.
"Thành Hoang Sơn" thất thủ, những người chịu áp bức đã nhanh chóng chiếm lấy thủ phủ của lãnh chúa, đoạt lại những thứ vốn thuộc về họ.
Nhưng cho đến bây giờ, Kataba Shintetsu vẫn chưa lộ mặt...
Riko thu lại đao, dường như cảm thấy được sự bất thường, ngước đầu nhìn lên đỉnh núi.
Quả nhiên Shintetsu đứng trên nơi cao nhất của Thành Hoang Sơn, nơi đỉnh tháp đang thiêu cháy, âm thầm quan sát trận chiến. Khuôn mặt được ẩn trong bóng tối, không nhìn rõ được biểu cảm của cô ấy.
Khi ánh mắt chạm vào Riko, Shintetsu đã nhảy xuống và rời đi.
Kataba Shintetsu, tại sao cô ấy lại ở đây? Chấp nhận lời mời của lãnh chúa rồi lại lật lọng và hành thích đối phương...
Không lẽ cô ấy vẫn còn lương tâm?
Riko lắc đầu không suy nghĩ thêm, an ủi Onigiri và nhanh chóng chạy đến Thành Hoang Sơn.
Nếu không nhanh chóng đuổi theo, sẽ bị mất dấu của Shintetsu.
...
"Lao Ngục Sắt - Chương 1"
Sơ ý rồi, doanh trại này là cạm bẫy được ngụy trang kỹ càng.
Kataba Shintetsu chủ động để lộ hành tung, bố trí nhiều bùa chú bên trong doanh trại, dụ Riko đuổi theo. Khi Riko bước vào doanh trại, bùa chú sẽ thiêu hủy ngọn núi, khiến Riko sẩy chân rơi xuống khe nứt giữa ngọn núi.
Lực rơi xuống không đáng sợ, "Lao Ngục Sắt" ở dưới đáy mới là mối đe dọa lớn nhất.
Khe nứt này vốn là biên giới của hai nước, do chiến tranh kịch liệt, hàng triệu người đã tử trận nơi đây. Khi chiến tranh kết thúc, hai nước đã phong tỏa lối đi, đem binh khí bị thiêu hủy đổ vào nơi này. Oan hồn của binh sĩ tử trận đã nhập vào đống sắt vụn nhuốm máu đó, dần dần trở thành biển sắt vụn
Không có đường ranh phân cách rõ ràng giữa mặt đất và biển sắt vụn, sinh vật bước vào như rơi vào đầm lầy, không thể thoát thân, cho đến khi bị nghiền nát thành bụi. Chúng thậm chí như dây leo muốn bám vào vách tường, và men theo đó để trèo lên.
Chỉ có thể men theo con đường ở dưới đáy vực, chầm chậm di chuyển mới có thể thoát thân. Hiển nhiên không ai hoàn thành được điều này. Nếu lỡ bước vào đó, gần như đã bị phán án tử.
Riko ngược lại cảm thấy nhẹ nhõm, bây giờ cô ấy chắc chắc rằng Kataba Shintetsu đã mất đi lòng trắc ẩn và lương tâm. Sau này khi vung đao vào Shintetsu, Riko cũng không còn gánh nặng nữa.
Không chỉ vậy, Shintetsu còn đánh giá thấp về tốc độ tiến bộ của Riko, chỉ là chiếc lồng sắt như vậy không thể nhốt cô được. Sức mạnh Cuồng Phong Giao Thoa được thức tỉnh trước đó, nay đã có đất dụng võ.
Nhưng khi Riko đang muốn thi triển, thì ở vách đá không xa đột nhiên xuất hiện hai bóng người.
Cô gái với quần áo rách rưới, đôi mắt của họ lóe lên tia hy vọng.
"Bạn đến từ thế giới bên ngoài sao?"
Riko gật đầu, đem Onigiri bên trong nón trùm ra chào hỏi hai cô gái đó. Sau đó họ dẫn Riko đến một hang động, Riko đã thấy được trưởng bối của bọn họ, những con người đáng thương đã lạc bước vào chiếc lồng sắt này.
"Chúng tôi bị mắc kẹt ở đây nhiều tháng rồi, dựa vào lương khô, nước suối, rong rêu và rau dại trên xe để sống sót đến bây giờ..."
Gồm có chín người và một con mèo. Riko thầm tính, nếu dốc hết sức vào kỹ năng của mình, thì vừa đủ để đưa hết bọn họ ra ngoài.
Vì vậy cô ấy hỏi:
"Có muốn cùng tôi thoát khỏi nơi đây không?"
Người đứng đầu nhìn vào cái sừng quỷ đỏ nhạt của Riko, ánh mắt do dự.
"Vị đây... nếu tôi không nhìn nhầm, bạn có dòng máu của quỷ tộc đúng không?"
Riko có đôi chút bất an.
"Không sai, tôi là quỷ tộc, có vấn đề gì sao?"
...
"Lao Ngục Sắt - Chương 14"
Phần đuôi của Onigiri như kim chỉ nam, sau khi đung đưa đã định hình ở phía trước bên phải. Riko ngập ngừng rồi bước lên nham thạch kiên cố đó.
Được!
Lối ra nằm ở tận cùng, dựa theo tốc độ hiện tại, thì vào trước sáng sớm ngày mai, cô ấy và Onigiri có thể thoát khỏi nơi này.
"Không hổ danh là bạn đó, Onigiri."
Cho đến hôm nay, Riko mới phát hiện khả năng nhìn thấy linh hồn của Onigiri, không chỉ có thể tìm hồn ma, giúp đỡ Riko thức tỉnh các loại sức mạnh, còn có thể né tránh nguy hiểm. Onigiri có thể nhìn rõ oan hồn trong lồng sắt, từ đó có thể tìm được chính xác nơi an toàn.
Có lẽ là do linh hồn của tộc người... Khuyết ngọc bên trong Onigiri đang phù hộ bản thân chăng?
Rõ ràng là sắp thoát nạn, nhưng Riko lại không vui mừng nổi.
Lời nói của đám người đó vẫn còn văng vẳng bên tai Riko, khiến Riko phiền nhiễu.
"Chúng tôi thà đói chết ở đây, cũng không tin tưởng quỷ tộc đâu!"
Thật quá đáng, quỷ tộc thì sao chứ?
Mọi người đều rất lương thiện, yên phận sống trên hòn đảo hẻo lánh, tại sao lại bị các bộ tộc khác ghét bỏ?
Nhưng hai đứa bé đó vô tội, Riko không đành lòng nhìn chúng chờ chết nên đành để lại lương khô của bản thân, và dùng sức mạnh "Lấy Vật Trong Kính" để sao chép nhiều lần, đảm bảo những người đáng thương đó có thể cầm cự thêm nửa tháng.
Riko đã ghi lại con đường vừa đi qua. Sau khi rời khỏi, cô ấy sẽ tìm quân thường trú gần đó và đánh dấu con đường an toàn trên bản đồ của họ, như vậy quân thường trú sẽ có thể đến giải cứu những người bị mắc kẹt đó.
Thật mệt mỏi, mệt hơn cả bất kỳ trận chiến nào vừa qua.
Riko thờ thẫn xoa lấy Onigiri vào lòng.
Đôi khi tìm thủ phạm của cảm xúc tiêu cực sẽ có thể nhanh chóng phấn chấn trở lại...
Bóng hình mờ ảo ẩn hiện trước mặt Riko, giọng cô ấy trầm thấp, kèm theo phẫn nộ không thể đè nén.
"Kataba Shintetsu, đều là lỗi của ngươi..."
"Lần sau nhất định sẽ không để ngươi chạy thoát."
...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton