Nhật Nguyệt Tiền Truyện

Nhật Nguyệt Tiền Truyện
Nhật Nguyệt Tiền TruyệnNameNhật Nguyệt Tiền Truyện
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Kho Tàng Vương Quốc Đêm Trắng
RarityRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionMột biên niên sử cấm người thường đọc. Cách viết là sự kết hợp giữa ngụ ngôn và ghi chép lịch sử. Từ khi khai thiên lập địa cho đến khi Dainichi Mikoshi hoàn thành.

Item Story

Chuyện mà chúng tôi muốn ghi chép lại, chính là ý chí của trời cao làm thế nào có được hình thái trên mặt đất. Ôi, hỡi thần linh trên trời cao, những thứ này đều là do các vị tạo ra. Vậy xin các vị hãy mở mang thần trí cho tôi, để tôi có thể liên tục ghi lại hết mọi thứ mà không bị gián đoạn.

"Những năm tháng bồ câu giữ cành"
Vương tọa vĩnh hằng trên trời cao xuất hiện, thế giới như khoác lên tấm áo mới. Sau đó Chân Vương - vị đầu tiên bắt đầu khai chiến với các chủ nhân của thế giới cũ - Bảy Vị Đại Vương đáng sợ. Các đại vương đó chính là rồng.
Vị Đầu Tiên đó đã tạo ra chiếc bóng phát sáng của chính mình. Và có tổng cộng 4 chiếc bóng.

"Phanes, hoặc Vị Đầu Tiên"
Vị Đầu Tiên đó, có lẽ là Phanes. Thân có đôi cánh, đầu đội vương miện, sinh ra từ trong trứng, khó phân biệt được giới tính. Nhưng thế giới nếu như muốn được tạo ra, thì vỏ trứng bắt buộc phải bị phá vỡ. Phanes - Vị Đầu Tiên ấy, lại dùng vỏ trứng để cách biệt "vũ trụ" và "chiếc bóng của thế giới".

"Hơn 40 năm sau khi giữ cành"
Bốn mươi mùa đông đã dập tắt đi ngọn lửa, bốn mươi mùa hè đã làm đại dương sôi sục. Toàn bộ bảy vị đại vương đã bị đánh bại, bảy vương quốc toàn bộ phải cúi đầu quy phục trời cao. Vị Đầu Tiên bắt đầu tạo ra trời đất. Để cho "chúng tôi" - những người con mà ngài thương xót sẽ xuất hiện trên mảnh đất này.

...

"Hơn 400 năm sau khi giữ cành"
Núi non và sông ngòi được hình thành, đại dương và biển lớn tiếp nạp những kẻ phản kháng và bất tuân. Vị Đầu Tiên và một chiếc bóng đã tạo ra chim chóc, cá và muôn thú. Họ còn cùng nhau tạo ra hoa cỏ và cây cối. Cuối cùng họ tạo ra con người. Tổ tiên ban đầu của chúng tôi có bao nhiêu người thì không ai biết được.
Bắt đầu từ lúc này, tổ tiên của chúng tôi và Vị Đầu Tiên đã lập khế ước. Niên đại cũng sang trang mới.

"Năm đầu tiên khi con thuyền mở lối"
Vị Đầu Tiên có một kế hoạch thần thánh cho con người. Chỉ cần con người hạnh phúc, là ngài sẽ thấy hân hoan.

"Năm thứ hai con thuyền mở lối"
Con người canh tác, lần đầu có thu hoạch. Con người khai quật, lần đầu thu được vàng quý. Con người tụ hội, lần đầu viết thơ ca.

"Những năm tháng vui tươi"
Nếu như bị đói khát, thực phẩm và cơn mưa sẽ từ trên trời rơi xuống. Nếu như có bần hàn, thì mặt đất sẽ xuất hiện mỏ khoáng. Nếu như có u buồn vây bủa, thì trời cao sẽ dùng âm thanh để hồi đáp.
Chuyện duy nhất bị cấm, chính là bị mê hoặc. Nhưng con đường của sự mê hoặc đã bị phong tỏa.

...

"Năm khói lửa diệt vong"
Vị Thứ Hai trên trời cao đã đến, dường như cuộc đại chiến vào thời thế giới mới được tạo ra lại sắp sửa tái diễn. Ngày hôm đó, bầu trời đảo điên, mặt đất rạn nứt. Tổ tiên của con dân biển sâu chúng tôi, và mảnh đất mà họ bao đời sinh sống đã bị chìm vào nơi này.
Những năm tháng đen tối bắt đầu từ đây.

"Năm đầu của thời kỳ đen tối"
Con dân của bảy vị đại vương được biển cả đón nhận, rồng biển sâu từng thống trị nơi này. Tổ tiên của chúng tôi đã chiến đấu với chúng.
Tổ tiên đã dùng hàng ngàn ngọn đèn để đuổi chúng vào trong bóng tối, và chúng lại rình rập trong bóng tối để săn bắt con người. Nơi này chỉ có bóng đêm bao trùm, cho nên đâu đâu cũng là bãi săn của chúng.
Lời cầu nguyện của mọi người biến thành khúc hát bi thương, Vị Đầu Tiên và ba chiếc bóng phát sáng của ngài không thể nghe thấy.

"Sự ví von về mặt trời"
Trong hang động tăm tối, có một nhóm người sinh sống mà chưa từng được nhìn thấy ánh sáng. Một hiền nhân nọ đã từng nhìn thấy mặt trời, ông ta miêu tả về cuộc sống dưới ánh sáng và sự vĩ đại của mặt trời cho những người sống trong hang động nghe. Hiền nhân thấy mọi người không thể hiểu được, bèn thắp lên ngọn lửa. Thế là mọi người bắt đầu tôn sùng ngọn lửa, tưởng rằng đây chính là mặt trời, thậm chí bắt đầu làm quen với cuộc sống trong bóng đêm và ánh lửa.
Sau khi hiền nhân qua đời, có người đã độc chiếm ngọn lửa, dùng ngọn lửa để tạo ra chiếc bóng khổng lồ của chính mình.

"Sự ví von về Sen Quên Sầu"
Chỉ cần nhìn thấy đóa hoa sen này là sẽ quên hết mọi u phiền. Trong chuyến hành trình xa xăm, một thuyền trưởng đang tìm đường về đã gặp một nhóm người ăn loại hoa này để sống. Có người đã ở lại, có người thì cố gắng chống lại sự mê hoặc này.
Cuộc sống chính là bể khổ vô tận. Chúng tôi chỉ đang tìm đường về.

"Năm thứ ba đen tối"
Người duy nhất không hề bỏ rơi chúng tôi, chính là "Chấp Chính Của Thời Gian". Cô ấy là thời khắc, là sự liên tục không ngừng nghỉ của thời gian, là thước đo của hàng ngàn ngọn gió và nhật nguyệt. Cô ấy chính là khoảng thời gian của mọi sự vui vẻ, là thời gian của mọi sự phẫn nộ, là thời gian của tất cả khát vọng, là thời gian của tất cả cuồng mê. Cô ấy chính là thời khắc của mọi sự hoang mang.
Chúng tôi gọi cô ấy là "Kairos", hoặc là "chấp chính và thống lĩnh của thế giới bất biến". Tên thật là một bí mật, chúng tôi không dám nói thẳng, cho nên ở đây xin được viết ngược. "Htoratsi" - Tôi chỉ nhắc một lần.

...

"Niên đại mù mịt"
Hiền nhân Abrax được mở mang thần trí, người đã trình diễn kỳ tích phát ra ánh sáng từ trong lòng bàn tay. Tổ tiên đã tôn hiền nhân làm thủ lĩnh, bắt đầu xây dựng "Helios".

...

"Niên đại ánh sáng, hoặc năm đầu của nhật nguyệt"
"Helios" - cỗ xe của mặt trời, cuối cùng đã hoàn thành. Đêm trắng xuất hiện, xua tan đêm đen.
Thời kỳ của nhật nguyệt đã bắt đầu.

"Năm thứ hai nhật nguyệt"
Tổ tiên thử tìm đường về. Cuộc chiến trên mặt đất chắc đã kết thúc.
Nhưng Vị Đầu Tiên, vương tọa đầu tiên, đã ra lệnh cấm. Tổ tiên không thể tìm thấy đường về nhà.
Nếu đã như vậy, Vị Đầu Tiên đó, chắc đã đánh bại Vị Thứ Hai rồi chứ.
Abrax bị Người Con Của Mặt Trời ra lệnh giam cầm.

"Sự ví von về cây"
Người làm vườn của vua và ma vật cây của vườn ngự uyển thương yêu nhau. Nhưng quốc vương muốn tìm chiếc trụ mới cho ngôi đình hóng mát của mình, cần phải chặt gốc cây có nhiều linh khí nhất. Quốc vương chính là hiện thân của Vị Đầu Tiên đó, chính vì vậy mà người làm vườn không thể làm trái ý của vạn vương chi vương, chỉ có thể cầu nguyện trước tư tế của quốc vương. Tư tế đó chính là hiện thân của Tokoyo Ookami.
Tư tế thương xót cho người làm vườn, bèn nói, ngươi hãy đi bẻ cành cây của linh thụ đó đi. Người làm vườn bèn đi bẻ cành cây, sau đó nghe theo mệnh lệnh của quốc vương mà đốn đổ linh thụ.
Sau đó tư tế nói, ngươi hãy lấy cành cây của linh thụ đem trồng đi. Người làm vườn nói, cần phải mất 500 năm linh thụ mới trưởng thành. Tư tế nói, nhất niệm thiên kiếp tận. Thế là người làm vườn đem trồng cành cây ở sân sau của nhà mình. Kết quả là trong phút chốc, cành cây mỏng manh đã thành một gốc cây mới, ma vật cây mới này chính là sự tiếp nối của ma vật cây trước đây.
Bởi vì Thần Thời Khắc đó, có thể đem "thời khắc này" của "hạt giống" đến quá khứ và tương lai.

"Mười năm nhật nguyệt"
Abrax đã mất từ lâu. Câu chuyện của trước những năm nhật nguyệt cũng đã ghi chép đầy đủ. Nếu không có can đảm ghi chép lại tất cả sự thật, thì làm sao có thể trở thành thư ký của Tokoyo Ookami chứ?
Tôi nghe thấy tiếng giáp trụ ở bên ngoài cửa rồi, tôi xin ngừng bút tại đây.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton