Liên Tâm Châu (II)

Liên Tâm Châu (II)
Liên Tâm Châu (II)NameLiên Tâm Châu (II)
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Liên Tâm Châu
RarityRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionZixin chưa biết tên của người trả lại chuỗi hạt thì người đó đã đi rồi, để tìm được anh ta, Bà Zhang đã bày cho Zixin một cách...

Table of Content
Item Story
Obtained From
Gallery

Item Story

-Hồi 2 - Tìm -
Sinh: Fanjie
Đán: Zixin
Sửu: Bà Zhang
Sửu: Zhangsan, Lisi, Wangerma

[Màn 1]
(Zixin, Bà Zhang lên)
(Bạch)
Zixin: Dạo này sao lòng bứt rứt, tâm bất an.
Zixin: Chỉ vì lần trước ta trách nhầm tráng sĩ hành thiện.
Zixin: Chàng vốn dĩ muốn trả lại chuỗi ngọc cho ta, ta còn chưa kịp cảm tạ, cũng chưa hỏi danh tính của chàng, lại còn mắng chàng một chặp.
Zixin: Thật là hổ thẹn, có lòng muốn tìm ân nhân, nhưng bến cảng rộng lớn ta biết tìm người đó ra sao.
Bà Zhang: Theo ta, cô nương không cần quá đau lòng, cũng không cần khổ não.
Zixin: A, Bà Zhang, lời này là sao?
Bà Zhang: Cô chỉ cần dán một tờ cáo thị, nói rằng muốn tìm người trả lại chuỗi ngọc, có Mora làm quà tặng, chẳng phải người ta sẽ tới sao?
(Đơn Thanh Nguyên Tưởng)
Zixin: Người ta nói...
Zixin: Rượu ngon làm đỏ mặt người, tiền tài làm động lòng ai.
(Zixin cúi đầu bước đi)
Zixin: Có lòng dùng cách này tìm ân nhân, lại lo chàng sẽ xuất hiện vì nó.
(Bạch)
Bà Zhang: Được rồi, đừng do dự nữa, cứ làm vậy đi.
Bà Zhang: Tin ta đi, cô sẽ không thiệt đâu.
(Zixin, Bà Zhang xuống)

[Màn 2]
(Zhangsan, Lisi, Wangerma lên)
(Sổ Tưởng)
Zhangsan: Ta Zhangsan.
Lisi: Ta Lisi.
Wangerma: Ta Wangerma.
Zhangsan: Nhìn thấy cáo thị đó, ta đến lấy thù lao.
Lisi: Ngươi phải tự hỏi, người hành thiện có thật là mình?
Wangerma: Hứ, đồ ngốc mới đi nói thật.
(Bạch)
Zhangsan: Các vị huynh đài đây, đều là đến chỗ cô nương Zixin nhận thù lao sao?
Lisi: Đúng
Zhangerma: Chính xác.
Lisi: Cậu cũng nhặt được hoa cài của cô nương Zixin?
Wangerma: Sao tôi nhớ trên cáo thị nói, cô ấy làm mất bông tai?
Lisi: Tầm bậy, là hoa cài.
Zhangsan: Đồ ngốc, là sáp thơm.
Wangerma: Được rồi được rồi, chúng ta rốt cuộc nhặt được hay không, trong lòng còn chẳng rõ ư?
Zhangsan: A ha ha ha.
Lisi: A ha ha ha.
(Zhangsan, Lisi, Wangerma chuyển hướng sang Zixin)
Zhangsan: Zixin cô nương à, người nhặt được sáp thơm của cô chính là Zhangsan ta, thù lao cô đã chuẩn bị xong chưa?
Lisi: Tránh qua một bên, ngày trước chính là Lisi ta trả lại vòng hoa cho cô, thù lao đưa ta mới phải.
Wangerma: Im hết đi, trả lại khuyên tai cho cô là Wangerma ta, thù lao phải đưa ta.
Zixin: Việc này... đúng là làm người ta đau đầu.
Zixin: Chưa nói đến chuyện ta chưa từng gặp các vị, nếu ta thực sự từng làm mất những vật như khuyên tai, sáp thơm, vòng hoa, sao ta lại không biết?
Zhangsan: Cô nương tám phần là bận bán cá không nhớ rõ, đừng do dự nữa, cứ đưa ta là đúng rồi.
Lisi: Đưa Mora đi nào, nhanh lên chút.
Wangerma: Không đưa là ta đập nát sạp hàng của cô đấy, bêu xấu danh tiếng của cô luôn.
Zixin: Ui cha, ở đâu lại có một đám vô lại đến quấy nhiễu thế này.
Zixin: Zhang bà bà, bà xem ý tốt của bà này.
Bà Zhang: Cô nương đừng vội, ta đã nghĩ ra cách đuổi chúng đi.
Bà Zhang: Này!
(Zhangsan, Lisi, Wangerma ngồi dưới đất)
Bà Zhang: Bà lão ta dạy cô nương treo thưởng giả để tóm một mẻ đám hại dân trộm cắp các ngươi!
Bà Zhang: Thứ mà các ngươi trả lại đều là đồ giả, mau trả lại hoa cài cho cô nương Zixin, bông tai và sáp thơm đây.
Bà Zhang: Nếu không...
Zhangsan: Thì làm sao?
Bà Zhang: Hoa cài quý giá làm từ Bách Hợp Lưu Ly khô kia, bông tai làm từ Dạ Phách Thạch thượng phẩm kia, sáp thơm từ thuyền ngoại quốc kia...
Bà Zhang: Các ngươi phải đền lại hết, Mora đâu? giao ra đây giao ra đây!
(Bà Zhang cầm chổi đuổi đánh Zhangsan, Lisi, Wangerma)
Zhangsan: Ai da.
Lisi: Đừng đánh nữa, không cần Mora của ngươi nữa!
Wangerma: Mau đem đồ thật nhặt được của cô ta ra trả đi!

[Màn 3]
(Zhangssan đưa Fanjie lên)
(Bạch)
Zhangsan: Ta hiểu rồi, chính là tiểu tử ngươi trộm đồ của cô nương đây, hại ta đây bị ăn mấy cái đánh.
Fanjie: Fanjie ta đường đường chính chính, chưa từng làm mấy việc trộm cắp, ngươi đừng có vu khống.
Zhangsan: Tiểu tử khá lắm, miệng lưỡi cứng lắm, ngươi dám cùng ta đi gặp người bị mất đồ không?
Fanjie: Sợ gì ngươi, đi đi đi, ta muốn xem thử xem ai dám vu khống cho ta.
(Zhangsan, Fanjie đi về phía Zixin)
Zhangsan: Người mất đồ chẳng phải cô nương Zixin đây sao? Xem ngươi giảo biện thế nào.
Fanjie: Khá lắm! Thì ra là cô!
(Đông Đường Liên Giang)
Fanjie: Vốn định xông tới mắng cô gái này, nhưng lại tức giận thổ huyết.
(Đông Đường Khoái Tưởng)
Fanjie: Cô nương đừng có nói dối, ta chính là Fanjie người làm ở bến cảng.
Fanjie: Ta đây đường hoàng coi phú quý nhẹ tựa lông hồng, làm sao có thể đi trộm nữ trang.
Fanjie: Gặng hỏi lòng son nào có trúc trắc, sinh bao thị phi chỉ vì chuỗi ngọc đẹp.
(Bạch)
Zixin: Thì ra vị tráng sĩ này tên là Fanjie.
Zixin: Nay chàng bỗng dưng bị liên luỵ, đúng là ta không phải.
Zixin: Hãy để ta đền tội với chàng, nếu chàng không chấp nhận, ta lại xin lỗi nữa cũng không sao.
(Zixin tiến lên hành lễ với Fanjie)
Zixin: A, tráng sĩ, lần trước đều là hiểu lầm, thực ra còn có...
(Fanjie quay đầu )
Fanjie: Hừ.
(Zixin khẽ cười, lại tiến lên)
Zixin: Thực ra còn có ẩn tình.
Zixin: Chỉ vì lần trước tráng sĩ không để lại họ tên đã rời đi, ta có lòng báo đáp nhưng không tìm được chàng.
Zixin: Mới bèn ra kế sách như vậy, gây ra bao nhiêu phiền hà đúng là ta không phải,
Zixin: Ta xin nhận lỗi với tráng sĩ.
Fanjie: Hử?
(Đông Đường Dao Tưởng)
Fanjie: Tuy bị oan khó tránh việc tức giận, khi bình tĩnh lại nghĩ ra là hiểu lầm.
Fanjie: Thu lại bộ dạng nóng giận, muốn mở lời mà không biết tại sao lại thấy gượng gạo.
(Bạch)
Fanjie: Khụ khụ, ta muốn hỏi.
Fanjie: Lời vừa rồi của cô nương, chuyện này là hiểu lầm.
Fanjie: Cô có lòng tìm người trả lại chuỗi ngọc, cố tình dán cáo thị, chẳng may lại khiến ta bị hiểu lầm đúng không?
Zixin: Đúng vậy, ta xin được tạ lỗi với tráng sĩ.
(Fanjie đỡ Zixin)
Fanjie: Cô nương không cần đa lễ, ta không dám nhận.
Fanjie: Là ta khi nãy lỗ mãng rồi, gọi cô nương bằng danh xưng khó nghe, xin được tạ lỗi.
Zixin: Tráng sĩ nói gì vậy...
(Fanjie hành lễ)
Zhangsan: Hả?! Các ngươi sao lại hành lễ lẫn nhau thế, Mora này rốt cuộc là đưa hay không đưa?
Bà Zhang: Ngươi im miệng, người ta đang nói chuyện, việc gì đến ngươi?
Bà Zhang: Thưa các vị lão gia thiếu gia, phu nhân tiểu thư bên dưới, chư vị tới đây là muốn xem kịch, ai muốn nghe ngươi hàm hồ.
Bà Zhang: Sáng mắt ra chút chưa, mau biến sang một bên cho ta.
(Bà Zhang xách Zhangsan xuống)
Zixin: Kể ra, ta hằng ngày bán cá ở sạp này, tại sao chưa từng gặp tráng sĩ?
Fanjie: Ta hằng ngày đều đi qua con phố này để tới chỗ làm.
Fanjie: Có lẽ vì đông người nên chưa từng gặp mặt. Ngày mai có lẽ có duyên...
Zixin: Nếu vậy... ta đợi ngày mai.

Obtained From

Shop

Name
Jifang Shop
items per Page
PrevNext

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton