Hồ Ly Biển Bồ Công Anh (IV)

Hồ Ly Biển Bồ Công Anh (IV)
Hồ Ly Biển Bồ Công Anh (IV)NameHồ Ly Biển Bồ Công Anh (IV)
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Hồ Ly Biển Bồ Công Anh
RarityRaritystrRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionTrong đêm hè bồ công anh bay trong gió và tuyết, họ đã gặp lại nhau sau vài ngày xa cách.
Dưới sự dẫn dắt của hồ ly, biển bồ công anh hiện ra trước mắt người thợ săn... Hồ Ly Biển Bồ Công Anh (IV).

Item Story

Vài ngày sau, hồ ly đã không còn đến nữa.
Nhưng những ngày này, con mồi trong rừng dần dần nhiều lên.
Những con chim sẻ nhỏ, những con hạc và cả lợn nữa...
Không biết là được mùa hay là phần thưởng của hồ ly. Nhưng dù thế nào, những ngày này cuối cùng cũng có thể nếm thử món thịt rồi.
Thế nhưng hồ ly đã không còn đến nữa.
Nói cũng lạ, lúc bụng đói rất dễ đi vào giấc ngủ. Tuy nhiên, khi đã no say lại không khỏi liên tưởng đến người phụ nữ mà hồ ly biến thành.
Khi nào tôi mới được gặp lại được đôi mắt trong như hồ nước ấy?
Nửa mê nửa tỉnh đầy phiền toái, ngoài cửa vang lên âm thanh nhỏ.
Mong chờ bóng dáng nhỏ bé trắng trẻo, tôi nhảy ra khỏi giường và mở cửa.
Không có đôi mắt màu hồ nước, không có cái đuôi to trắng mịn như bông, chỉ có bồ công anh bay lên mờ ảo dưới ánh trăng bạc, tựa như tuyết lơ lửng trên không trung.
Đột nhiên, một cái gì đó lọt vào lỗ mũi của tôi.
"Hắt xì!"
Đột nhiên, những bông hoa bồ công anh trắng muốt xoay tròn, bay khắp bầu trời, biến thành một cơn bão tuyết.
Giữa gió và tuyết bồ công anh, đôi mắt như ngọc ấy đang nhìn tôi, như đang nhìn vào trái tim tôi.
Xua tan vòng xoáy của những bông hoa bồ công anh, tôi đi về phía con hồ ly nhỏ.
Hồ ly đung đưa tai, cái đuôi lớn của nó lướt qua cỏ, thoáng chốc biến mất vào sâu trong rừng.
Tôi vội vàng chạy theo.
Trong rừng tối, có một thứ gì đó màu trắng thoắt ẩn thoắt hiện.
Cứ như ánh sáng mặt trăng chiếu qua kẽ lá, hay là tinh linh ma mãnh với những bước chân nhẹ nhàng
Tin tưởng vào hồ ly, tôi đi theo nó thoát khỏi khu rừng tối.
Dưới ánh trăng, một biển bồ công anh mở ra trước mặt tôi.
Ngay khi tôi không nói nên lời, có tiếng sột soạt sau lưng.
Nhẹ nhàng, mỏng manh như tiếng cô gái giẫm lên những chiếc lá thông bằng đôi chân trần.
Hồ ly đến sau lưng tôi, và cơn gió đêm mang theo hơi thở của cô ấy - ẩm ướt và mát mẻ, có mùi thơm hơi đắng của hoa bồ công anh.
Một bàn tay đặt lên vai tôi, những ngón tay mảnh khảnh lạnh ngắt.
Sau đó, cô ấy ghé vào tai tôi, mái tóc dài của cô ấy xõa trên vai tôi và chảy xuống.
Tôi cảm thấy nhịp tim và nhịp thở của cô ấy lên xuống nhẹ nhàng, bình tĩnh và an tâm.
"Đây là nơi mà chỉ có hồ ly mới biết cách đến được, là quê hương của bồ công anh.
"Hy vọng bạn có thể ở lại đây và dạy cho con tôi học tiếng người...
"Đổi lại, tôi sẽ dạy cho bạn những ảo thuật hồ ly."
Lỗ tai chợt ngứa ngáy, giống như có làn gió đêm nhẹ nhàng và ẩm ướt mang theo bồ công anh thổi qua.
Kỳ lạ, rõ ràng không có nói với cô ấy về chuyện ảo thuật, sao cô ấy lại biết nhỉ"
Cô ấy không trả lời, mà nắm lấy tay tôi và dẫn tôi đi đến nơi sâu thẳm của biển bồ công anh...
Làn gió đêm từ phương nam, làn gió đêm từ phương bắc, thổi với hương thơm hơi đắng, mang đến những ký ức mơ hồ,
Cô ấy dẫn tôi đi vui đùa nhẹ nhàng giữa lớp nhung trắng rải rác cho đến khi trăng lên cao trên các vì sao.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton