Đế Quân Vi Hành III

Đế Quân Vi Hành III
Đế Quân Vi Hành IIINameĐế Quân Vi Hành III
Type (Ingame)Đạo Cụ Nhiệm Vụ
FamilyBook, Đế Quân Vi Hành
RarityRaritystrRaritystrRaritystr
DescriptionTiểu thuyết viễn tưởng Liyue, kể lại câu chuyện Nham Vương Đế Quân hóa thành thường dân du hành khắp thế gian. Nguyên tắc thì vẫn luôn khô khan, cứng nhắc, thế nhưng điều đó lại được thể hiện hoàn toàn khác trong các câu chuyện viễn tưởng.

Item Story

Liyue là vùng đất kỳ trân hội tụ, có bảo vật đương nhiên cũng có những kẻ tinh đời biết đến bảo vật. Đó là thời đại vô cùng phồn thịnh của cảng Liyue, hàng hóa tiền của đi đi tới tới không ngừng.
Giống như bây giờ, là thời đại thuộc về những thương gia giàu có và thuyền trưởng. Là thời đại thống trị của những con người trên thương trường sóng gió và liều mạng với cự thú trong đại dương.

Cũng như thế, trong niên đại đó, trên bến tàu của cảng thành to lớn luôn có những thủy thủ và nhân công bận rộn.
Nham Vương Đế Quân trong truyền thuyết không chỉ biết hóa thân quý nhân giao thiệp với chư vị khách quý của Ngọc Kinh Đài, mà còn thường xuyên hóa thành phàm dân dạo chơi trong đám thợ mỏ, ngư dân, thủy thủ cùng lái buôn.

Vào lúc đó, trên bến tàu Liyue có một ông chủ thuyền chài tính tình hà khắc khó khăn, đối xử với người làm cực kì thô bạo. Mỗi khi gặp chuyện không vừa ý, thường xuyên mặc kệ lời giải thích của người làm mà trách mắng thậm chí trừ cả tiền công.

Ngày hôm ấy, ông chủ thuyền chài gặp được một thiếu niên.
Anh là người làm mới được ông chủ thuê về. Mặc áo ngắn vải thô, chít khăn quấn đầu, cũng giống như những thuyền phu khác, nhưng màu da và thần thái cho biết anh là sơn dân của Khinh Sách Trang, đang tự đi tìm lối thoát cho mình. Gương mặt anh mang đường nét của vùng núi đá.

Anh vụng về và hiền lành như những người dân miền núi khác. Điều khiến người ta chán ghét là mỗi khi phân loại tôm cá, anh cứ luôn tránh né những thứ hải sản có xúc tua hoặc đầy dịch nhớp nhúa.

"Kén cá chọn canh thì trông mong tiền đồ gì chứ! Anh là công tử nhà giàu sao?"
Câu nói này trở thành cái cớ để ông chủ thuyền chài trừ tiền công.

Trước kia, người thiếu niên chỉ cười cho qua, rồi tiếp tục làm công việc đang dang dở.
Nhưng rốt cuộc có một ngày, thiếu niên hỏi:
"Nếu ai cũng có thứ họ ghét, sao còn bắt họ làm?"

Mấy kẻ học việc sợ hết hồn, ông chủ thuyền chài tức tối vỗ đầu hắn đánh bốp một cái:
"Lẽ đời là thế! Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, cái khổ dành lại cho ai?"

"Nhưng e rằng nó không phải là ý của Nham Vương Đế Quân khi lập ra quy củ..."

"Nói nhiều thế làm gì?"

"Hay là tôi kể ngài nghe một câu chuyện?"
Đôi mắt của thiếu niên sáng rực như đá vàng trong núi.

"Anh còn biết kể chuyện?"
Nghe thấy kẻ ngốc này còn biết kể chuyện, ông chủ thuyền chài rất hứng thú.
"Kể đi... ấy, đừng có dừng tay!"

Thiếu niên xảo trá mỉm cười, trong mắt lóe lên một chút ánh sáng.
"Vậy để tôi kể về câu chuyện của một tấm ngọc bài..."

Cứ thế, lần mò trong câu chuyện của người thiếu niên, ông chủ quên mất thời gian, và cũng quên mất nguồn thu đến từ việc cắt xén tiền công đang bị đôi bàn tay khác âm thầm cướp mất, lén phát cho mọi người.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

TopButton